Một nửa cây kem còn lại bị Lạc Uẩn cắn hai ba miếng là hết.
Ăn xong vẫn cảm thấy môi răng còn nóng.
Lạc Uẩn liếm môi dưới, sờ vành tai đang nóng, mắng Phong Dã lưu manh, không biết xấu hổ.
Trên que gỗ của kem có ghi một câu, đoán chừng là người bán làm chút hoạt động tuyên truyền, ăn hết thì câu này sẽ lộ ra.
Que trong tay cậu viết "Đưa cho người cậu thích nhất, mau tỏ lòng với người ấy đi".
Ai tỏ tình lại đi dùng cái que gỗ sau khi ăn chứ.
Lạc Uẩn nói thầm trong lòng, xoay người nhét "rác" vào tay Phong Dã: "Vứt cho em một chút."
Lòng bàn tay ẩm ướt, Phong Dã gật đầu "ừm" một tiếng. Vừa định ném vào thùng rác thì thoáng thấy chữ trên đó.
Hắn sửng sốt một chút, mau chóng rút tay lại, lười biếng ngước mắt lên: "Tỏ tình đâu, sao em lại không nói gì cả, suýt nữa anh ném mất rồi."
Mặt Lạc Uẩn không chút biểu cảm: "Tỏ tình gì?"
Phong Dã cầm que gỗ nhỏ, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý: "Tặng cho người cậu thích nhất, chậc chậc chậc, sao vợ anh lại đáng yêu vậy nhỉ, tỏ tình cũng phải trộm làm."
Lạc Uẩn khẽ hừ một tiếng, quay đầu bước đi: "Ai tỏ tình với anh, tự mình đa tình."
"Còn xấu hổ với anh à?" Phong Dã nhìn chằm chằm bóng dáng mảnh khảnh của thiếu niên, lưỡi chống hàm trên.
Que gỗ cầm trong tay hơi dính, hắn dùng một tờ giấy vệ sinh bao lại, đặt vào túi. Đêm nay về hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-han-thich-biet-thuat-doc-tam/3496009/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.