Tô Nùng nhìn hai người sến súa cũng kích động theo, cậu dùng khuỷu tay huých nhẹ vào Thượng Quan Nghị, nhỏ giọng hâm mộ: “Ai da, không ngờ Phong Dã dịu dàng như vậy nha.”
Thượng Quan Nghị đang chơi game, tay run lên, lựu đạn định tung ra lại rơi xuống đất, một phát nổ diệt cả mình cùng đồng đội.
Nghe tiếng đồng đội hùng hổ chửi bới, cậu ta ngước đôi mắt đang dại: “.....Dịu dàng?”
Tuy Phong Dã chưa từng thoa kem dưỡng da cho người khác là không sai, nhưng cái này đã gọi là dịu dàng?
Trước kia cậu ta cũng thoa giúp Tô Nùng kia mà?
Vì thế Thượng Quan Nghị không phục: “Tôi cũng giúp cậu xoa đó thôi, sao không thấy cậu khen tôi dịu dàng?”
Tô Nùng liếc bạn cùng bàn, giọng điệu buồn buồn lại cao thâm: “Cậu không hiểu được đâu.”
“Sao tôi lại không hiểu?”
“Lần trước cậu xoa kem dưỡng giúp tôi hay là cậu nghịch bùn?”
“Không thì lần này tôi nhẹ hơn một chút? Cậu lấy quả quýt ra đây.”
“Không thèm đâu.......”
***
Cách tiết tự học buổi tối còn một khoảng thời gian, có Alpha ôm bóng đứng ở hành lang lớp ba gọi: “Đi thôi, đi chơi bóng nào.”
Nghe đến đó mông Thượng Quan Nghị đã rời ghế, nhưng thấy Phong Dã chẳng có ý định đứng lên, cậu ta lại yên lặng ngồi xuống.
Phong Dã còn đang làm sách toán học cấp hai Lạc Uẩn cho, bị ngắt đoạn như thế nên cách giải vừa nghĩ ra lại đứt đoạn, hắn đáp: “Các cậu đi đi, tôi đang bận làm bài.”
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-han-thich-biet-thuat-doc-tam/2075466/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.