Editor:Pink(^-^*)/
Mạch Thiên Thừa lầm bầm lầu bầu: " Mình như thế nào lại ngủ ở đây rồi?" Sau đó, Mạch Thiên Thừa đi tới đường chính, vài chiếc xe vụt qua, hắn lại hồn nhiên không để ý, cau mày tiếp tục đi về phía trước, bỗng nhiên, một chiếc xe lớn chính điện lao đến, Mạch Thiên Thừa phát hiện đã chậm, sợ hãi nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong.....
Cái chết Mạch Thiên Thừa nghĩ đến cũng xảy ra, ngược lại chờ đước một cái ôm ấm áp, cùng với hương vị quen thuộc. Mở to mắt ngẩng đầu thấy một nam nhân mặc đồ trắng, gương mặt khá quen thuộc, nhưng bất luận thế nào cũng không nhớ ra hắn là ai. Mạch Thiên Thừa nhìn hiện tại hai người bọn họ đang ở tư thế vô cùng xấu hổ, nam nhân một tay ôm eo hắn, một tay đỡ ót hắn. Mạch Thiên Thừa nói: " Cái kia, cảm ơn anh đã cứu tôi!". Dừng một chút lại nói:" Ừm, chúng ta đã từng gặp qua ở đâu chưa? Vì sao cảm giác anh quen thuộc như vậy a?" .
||||| Truyện đề cử: Nàng Dâu Cực Phẩm |||||
Nam nhân cười lạnh: "Không quên biết tôi? Mạch Thiên Thừa, tôi muốn nhìn xem cậu có thể giả ngu đến lúc nào?"
Mạch Thiên Thừa bị khuôn mặt lạnh lùng cùng với khí tràng lạnh lẽo của nam nhân dọa tới, tức khắc nước mắt lưng tròng......:" Không phải vậy, tôi thật sự không quen biết anh sao? Tôi không có gạt người mà!!" Mạch Thiên Thừa cắn môi dưới, nỗ lực không khiến mình khóc ra.
Huyền Hi nhíu mày nhìn hắn:' Khóc T﹏T, chẳng lẽ không phải giả vờ, hoặc là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-hac-dao-cua-thuong-tuong-lien-bang/1704775/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.