Edit: nynuvola
Bóng đêm kiều diễm, trong phòng chỉ còn lại một chiếc đèn thủy tinh mờ mịt bên cạnh ghế sô pha.
"Thượng...Thượng tướng" Lạc Nhiễm hít sâu một hơi, vẫn duy trì lý trí nói "Thượng tướng, anh...."
"Đừng nói chuyện." Lucas nhíu mày, hắn đang suy xét, lời Lạc Nhiễm đã cắt đứt suy nghĩ của hắn.
"Tôi...."
"Xuỵt..." Giọng nói của Lucas nhỏ lại.
Lạc Nhiễm cuộn chặt tay, tựa vào cửa mím môi không lên tiếng.
"Tối hôm đó, có người xông vào" Lucas nhăn mi nói "Sau đó chúng tôi ở trên cánh cửa....hình như đã hôn nhau, đứng ở đó rất lâu."
Lạc Nhiễm đưa lưng về phía Lucas ngậm miệng, mặt đỏ bừng.
"Sau đó tôi bắt đầu chạm vào 'hắn'"
"Quần áo của hắn có màu sắc nhợt nhạt."
Lạc Nhiễm run rẩy.
Lucas nói "Tôi cũng không rõ lắm, tại sao lại cùng người kia đứng ở đó lâu như vậy."
Lạc Nhiễm thầm nghĩ, bởi vì y muốn chạy trốn, cho nên liều mạng nắm chặt chốt cửa, nhưng lúc đó Lucas đã mất lý trí, sức lực quá lớn, liền mang y kéo đến giường.
Y đã cố gắng quên đi tình tiết cùng sự tình ngày hôm đó, giờ phút này lại bị đương sự không hề phòng bị mà nói ra.
Tay Lucas nhẹ nhàng đặt lên bả vai Lạc Nhiễm, tựa như đang hồi tưởng về việc tách ra như thế nào.
Nhiệt độ từ vai truyền đến, y nhìn hoa văn trên cánh cửa bắt đầu đếm số, không dám để lộ ra sự thất thố.
Xét đến cùng, một Beta không thể tự mình phát sốt được.
"Hình như là tôi lôi kéo hắn rời đi, sau đó cả hai đi đến mép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-gia-lam-nam-thu-ky-beta-cho-thuong-tuong-tho-bao/224893/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.