Lạc Nhiễm ngẩn người nhìn chằm chằm chiếc bụng bằng phẳng của mình.
Không thể nào......
Mới chỉ có hai lần, một lần quên uống thuốc, thêm nữa Lucas lại thật sự bận rộn, vừa xuất chinh hôm trước.
Sẽ không chuẩn xác như vậy chứ......
Y có chút lo lắng.
Bất kể tình hình trận chiến hiện giờ ra sao, Omega khi mang thai sẽ vô cùng ỷ lại vào tin tức tố của Alpha, trở nên cực kỳ dính người, Lạc Nhiễm sợ bản thân sẽ gây xao nhãng cho hắn.
Bên cạnh đó có lẽ vì tác dụng của tâm lý, y cảm thấy ngày càng nhớ nhung Lucas nhiều hơn.
Mấy năm trước đây hắn cũng thường xuyên xuất chinh, không có mặt ở thủ đô, nhưng Lạc Nhiễm không hề có cảm giác giống vậy.
Thật sự ảo não, là sơ suất của y.
Đáng lý ra y phải uống thuốc.
Lạc Nhiễm tiếp tục yêu cầu kết nối cuộc gọi với Lucas.
Hắn còn chưa ngủ, hoặc mới chợp mắt.
"Em sao thế?"
Lạc Nhiễm ngập ngừng giây lát, mở miệng: "Thượng tướng, cái kia...... Em có chuyện này muốn thảo luận với ngài."
"Em nói đi."
Y lấy hết can đảm, hỏi: "Nếu em có con thì phải làm sao bây giờ?"
"......"
Phía đối phương bỗng rơi vào trầm tư.
Ngay lúc Lạc Nhiễm đang gấp đến độ đầu đau nhói, chợt nghe thấy đầu bên kia truyền tới một giọng nói mạnh mẽ hữu lực, "Cái đệch mợ!".
"Mụ nội nó......!" Ngữ khí của hắn bắt đầu trở nên dồn dập, "Sao lại đột nhiên như thế? Chiến hạm chỗ em đã khởi hành chưa? Bao giờ đến nơi? Tại sao lúc này mới nói!? Trên người có khó chịu chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-gia-lam-nam-thu-ky-beta-cho-thuong-tuong-tho-bao/1077390/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.