Lạc Nhiễm từ trong phòng chạy ra ngoài hành lang, rồi lại chạy lên boong tàu, rối tinh rối mù không biết đường nào mà lần.
Thật ra y đã có chút hối hận rồi.
Bởi vì Lucas cứ đuổi theo phía sau không dứt, còn điên cuồng gào thét, có thể nói là, giống hệt Tu La Thượng tướng trong lời đồn.
"Lạc Nhiễm! Đm em quay lại đây cho tôi!"
"Ông đây thích em! Em có nghe thấy không?!"
"Làm vợ của tôi đi, có nghe thấy không hả?! Em chạy cái gì mà chạy!"
Không chỉ mình Lạc Nhiễm, e là cả cái chiến hạm này đều nghe thấy hết rồi đấy.
Tất cả mọi người biết chuyện, hơn nữa còn ở ngoài liên tục phụ họa.
"Đồng ý đi! Đồng ý đi!"
"Yêu nhau đê! Yêu nhau đê!"
Lạc Nhiễm hận không thể chết ngay tại chỗ.
Nhưng bây giờ y chỉ có thể chạy, nếu dừng lại, chẳng phải sẽ xấu hổ hơn trăm lần sao? Vì vậy y một mực cắm đầu chạy thẳng về phía phòng ngủ của mình.
"Rầm!"
Thật vất vả mới chạy về đến phòng, đang định giơ tay đóng cửa, không ngờ Lucas còn nhanh hơn y, dùng chân chặn ngang cửa, đưa tay kéo cổ áo Lạc Nhiễm.
"Nhóc vô lại, em lăn ra đây cho tôi!"
Lạc Nhiễm bỗng cảm thấy cả cơ thể mất đi trọng tâm, bị Lucas mạnh bạo túm ra khỏi cửa phòng, đâm vào lồng ngực hắn.
"Hưm..."
Lucas lập tức ghì chặt lấy y, vừa ôm vừa đẩy Lạc Nhiễm áp lên tường.
"Dám chạy?! Còn chạy nữa tôi sẽ trói em lại." Lucas trừng mắt: "Dám chạy nữa không?!"
Sau đó hắn nhẹ nhàng vỗ lên gương mặt y.
Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-gia-lam-nam-thu-ky-beta-cho-thuong-tuong-tho-bao/1077355/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.