Thiệu Trì gọi điện nhắc nhở, hắn rủ mọi người đi ăn lẩu vào buổi trưa, cũng coi là tụ tập mừng sinh nhật Mạnh Phiên.
Trên đường đến tiệm lẩu, Mạnh Phiên đem những lời Tưởng Vận Thăng nói với cậu vừa rồi chia sẻ với Phí Chuẩn, tâm tình thập phần sung sướng.
"Em cảm thấy như vậy rất tốt, này có thể coi như là món quà thành niên tuyệt nhất."
Không có kêu cậu cùng đi ăn sinh nhật, không có một hai phải bắt cậu nhận quà gì, chỉ là quan hệ bình thường, khoảng cách bình thường, ai cũng không ảnh hưởng đến ai.
Cậu có thể cởi bỏ cái khúc mắc này, thoát khỏi áp lực gia đình, Phí Chuẩn tự nhiên sẽ vì cậu mà cao hứng.
"Đúng là rất tốt, về sau em cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, đem nhiều tâm tư hơn đặt ở việc học, đặt ở việc kết hôn."
Mạnh Phiên cười hì hì gật đầu, được một nửa, cảm thấy nơi nào đó không quá thích hợp.
"Cái gì mà kết hôn?" Cái từ này như thế nào giống như có chút quen tai?
Phí Chuẩn cong môi tiến lại gần Mạnh Phiên, nhỏ giọng nói, giọng điệu mờ ám: "Tối hôm qua không phải chính miệng em nói sao? Em muốn cùng anh kết hôn sớm một chút để có thể đưa bà ngoại về sống chung với chúng ta."
Mạnh Phiên:???!!!
Khuôn mặt cậu đỏ bừng, Mạnh Phiên xấu hổ thật sự, nhưng cậu đương nhiên sẽ không dễ dàng thừa nhận như vậy.
"Này, làm sao em có thể nói ra những điều như vậy? Không phải anh lợi dụng trong lúc em say, không nhớ rõ, lung tung bịa ra chứ?"
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-do-la-mot-tieu-tinh-tinh-vo-song/1323777/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.