Trong xe đến trường, Mạnh Phiên và Phí Chuẩn đều không lên tiếng.
Mạnh Phiên cảm thấy tối hôm qua chính mình tự say tin tức tố của mình rất chi là xấu hổ, Phí Chuẩn lại cảm thấy xấu hổ khi anh trai mình một hai luôn cho rằng con gà mái già, nhóc cùng bàn đưa mình không phải là một vật tầm thường!!
Tới cổng trường rồi, từ trên xe xuống, Thiệu Trì cùng Chu Nhất Khai một người ngậm kẹo mút, một người ngậm điếu thuốc, đang rung chân chờ đợi.
Nhìn thấy bọn họ đến, Thiệu Trì mút cây kẹo mút một cái, cười tủm tỉm qua đón.
Chu Nhất Khai thì vội vàng tắt điếu thuốc, vỗ vỗ trên người, lại phi phi phi mấy cái, sợ mùi thuốc trên người mình ám đến tiểu ngọt O.
"Tiểu Mạnh Phiên! Anh Chuẩn nói rằng tối hôm qua em say rượu, em ở nhà anh Chuẩn uống rượu à? Uống loại nào mà dễ say như vậy?"
Mạnh Phiên:...
Cái hay không được nói, nói cái là dở.
Nhưng Thiệu Trì hỏi mới khiến Mạnh Phiên nhớ lại, hương vị của rượu kia rất tươi mát, ngọt ngào, giống như từng gặp qua.
"Em có phải hay không... ừm có vị rượu tráng miệng hồi trước uống?" Mạnh Phiên có chút kinh hỉ, thấp giọng hỏi Phí Chuẩn với đôi mắt sáng.
Phí Chuẩn:...
Nên tới vẫn là tới.
Phí Chuẩn giữ vẻ mặt lạnh lùng hết mức có thể, không cần ra vẻ chocolate và nhân rượu là cái gì tuyệt phối trời sinh một cặp, như vậy rất mờ ám, nỗ lực xem đây là trùng hợp, phải làm bộ thực bình thường.
"Chắc là vậy. Rượu tráng miệng cũng có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-do-la-mot-tieu-tinh-tinh-vo-song/1323749/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.