Khăn bịt mắt và miệng được tháo ra, Lê Gia Bảo chưa kịp hoàn hồn thì nghe một tên bắt cóc nói chuyện với mình, cậu ngơ ngác hỏi:
“Tôi… tôi bảo các ông đưa tôi đến đây bao giờ? Có phải các ông đã bắt lầm người rồi không? Nếu… nếu vậy các ông thả tôi ra đi, tôi bảo đảm sẽ giữ kín miệng không báo cảnh sát đâu mà.”
“Mẹ nó mày giỡn mặt với tao hả?”
Tên bắt cóc mất hết kiên nhẫn nắm đầu Lê Gia Bảo giật ra sau rồi quát:
“Mày mà không gọi tao sẽ làm thịt mày ở đây đó!”
Lê Gia Bảo sợ hãi không thôi, bụng dưới lại không ngừng quặn đau. Cậu nuốt nước bọt run rẩy nói:
“Tôi gọi… tôi sẽ gọi mà.”
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Lâm Tử Sâm đang phê duyệt công văn trong văn phòng thì nghe tiếng chuông đổ, phát hiện là Lê Gia Bảo gọi tới thì đầu lông mày nhíu lại thật sâu nhưng sau đó vẫn bắt máy.
“Tôi nghe.”
“Anh ơi cứu em với em đang bị bắt cóc hu hu… anh cứu em với…”
Sắc mặt của Lâm Tử Sâm càng thêm lạnh lẽo, anh hỏi:
“Bọn chúng cần gì?”
Tên bắt cóc đoạt lấy điện thoại rồi nói:
“Bọn tao cần tiền, mang năm mươi tỷ tới bọn tao sẽ thả vợ của mày ra.”
Trong lúc gã nói chuyện, ngón tay của Lâm Tử Sâm linh hoạt lướt trên bàn phím, không bao lâu sau đã tìm ra định vị của Lê Gia Bảo.
“Được, trong hôm nay tôi sẽ chuẩn bị đủ tiền, địa điểm giao tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-thieu-tuong-lai-om-con-bo-tron-roi/2644789/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.