(Tui định BE mà cả ngày cứ bồn chồn vì thấy mình ác quá, hai đứa đều không có tội mà tui kết cho chết hết. Nên tui quyết định sửa kết lại nha. Ai muốn BE thì dừng ở đây, ai muốn hehe ending thì đọc tiếp.)
---
“Liam!”
Lâm Khang Kỳ choàng mở mắt ra, trước mắt anh là màn đêm đen tối.
Mồ hôi túa ra như suối, lồng ngực của anh phập phồng lên xuống liên tục thở gấp.
Tiếng hét vừa rồi trực tiếp đánh thức người bên cạnh, Liam giật mình vỗ vỗ khuôn mặt của Lâm Khang Kỳ, lo lắng hỏi:
“Em sao vậy? Gặp ác mộng à?”
Nghe được giọng nói quen thuộc bên tai, Lâm Khang Kỳ vội vàng nhìn qua, trong mắt hiện lên sự vui mừng khôn xiết.
“Liam, anh không chết! Anh không chết! Ha ha thật tốt quá anh không chết!”
Lâm Khang Kỳ như phát rồ mà ôm chặt lấy Liam không buông, tiếng cười vang vọng khắp căn phòng nhưng lại mang theo tiếng khóc nghẹn ngào.
Liam cũng vòng tay vuốt ve mái tóc của anh, trong lòng thở dài, có lẽ chiến trường đã ám ảnh khiến anh gặp phải ác mộng chết chóc rồi.
“Không sao, anh không chết, chúng ta đều sống khỏe mạnh mà.”
Lâm Khang Kỳ vẫn vùi đầu vào hõm vai của Liam khóc thút thít khiến Liam nhớ lại thời điểm hai người vẫn còn là trẻ con anh luôn lẽo đẽo theo sau mình không rời.
Nhưng mà khi lớn rồi lại đổi ngược vị trí.
Nhớ lại khoảnh khắc u ám thời niên thiếu, nước mắt của Liam không kiềm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-thieu-tuong-lai-om-con-bo-tron-roi/2644654/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.