Edit: Sara
Lời của editor: Bó tay! Xia Kelin lão sư lúc đầu là “nàng” mà bây giờ thành “hắn” hết trơn rồi: (Vài ngày sau Diệp Quân trở lại trường học, lúc bước vào phòng học các học sinh đều xông tới ân cần hỏi hắn làm sao vậy, vì sao nghỉ nhiều ngày như thế, hắn xấu hổ nói rằng mình bị cảm nặng. Thật vất vả chuồn ra từ trong vòng vây các học sinh thân mật thăm hỏi, ngồi vào chỗ ngồi của mình Diệp Quân sờ sờ mồ hôi trên trán, nhân duyên cực tốt cũng rất phiền não, may mà lớp hắn đều là Omega vị thành niên nên không cảm thấy hắn khác thường ở chỗ nào, nếu không thì hắn thật không có dũng khí đến trường như hôm nay.
“Cậu bị bệnh thật à? “, Garnier nhìn chằm chằm mặt Diệp Quân hỏi.
Diệp Quân sờ sờ cái mũi, xấu hổ gật đầu.
“Sao tớ lại cảm thấy sau khi cậu bị bệnh xong thì có vẻ không giống lúc trước”, Garnier nói, “Cả người đều thay đổi, nhất là nơi này và nơi này”, Garnier chỉ vào mắt và miệng của hắn, nghĩ ngợi rồi nói, “Trông đẹp hơn trước kia,”
Diệp Quân quýnh lên nhanh chóng cúi đầu, Trời ạ, hắn quên mất bạn cùng bàn của mình là một thiên tài hội họa, trời sinh có sức quan sát cực kỳ sắc sảo .
“Ha ha a, đó là ảo giác của cậu thôi, tớ thì thay đổi cái gì được cơ chứ.”
Garnier vẫn nghi hoặc nhìn hắn, Diệp Quân nhanh chóng dời lực chú ý của cậu “Cậu và Eleanor thế nào rồi?”
Quả nhiên khi nhắc tới Eleanor, lực chú ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-ta-den-tu-dia-cau/2172983/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.