Thụy Minh Hiên điên cuồng bấm chuông vừa đập cửa phòng Lưu Kỳ Dương, anh càng đập càng thêm run sợ, càng đập càng mạnh, thiếu điều muốn đập nát cái cửa.
Anh đập mạnh như vậy nhưng vẫn không có ai ra mở cửa, bé cưng đã xảy ra chuyện..
Cạch.
" ưm... Hiên..."
Lưu Kỳ Dương theo cửa mở ngã ngồi xuống đất.
Tin tức tố omega mùi đào mật đập vào mặt anh như gió giật sấm rền, Thụy Minh Hiên cảm thấy đầu óc chếch choáng cả lên.
" bé cưng, em sao vậy?"
Thụy Minh Hiên lắc mạnh đầu kiềm chế xao động trong lòng, nhìn bé cưng của anh ngã ngồi ra sàn thì bước tới nâng cậu dậy.
" ưm... Hiên... nóng..."
Lý trí của Lưu Kỳ Dương đã muốn bay sạch, cả người dán lên người anh, tay chân không chịu yên phận mà múa mây khắp nơi, đốt lửa người bên cạnh đến cháy sém.
" em đừng động"
Thụy Minh Hiên giữ chặt tay chân cậu, bế cậu lên giường, dùng chăn nệm quấn cậu lại, không cho cậu động đậy.
" a!!"
Nhậm Gia Vỹ vừa mới đứng dậy đã bị anh đạp một đạp bay ra ngoài.
" Thụy Minh Hiên, ngươi muốn chết"
Triệu Nhân lao đến chỗ anh, chuyện tốt sắp thành lại bị anh phá hỏng.
Thụy Minh Hiên chẳng nói chẳng rằng dùng khí thế alpha đè ép hắn, dùng tay nắm lấy cổ tay hắn quặn ngược ra sau, đẩy ra ngoài.
" em trai, em... tên khốn kiếp nào đây?"
Lưu Kỳ Trạch vừa chạy về cùng Giang Bân đã nhìn thấy bên ngoài phòng bọn họ nằm một người.
Nhậm Gia Vỹ bị Thụy Minh Hiên đạp một đạp cắm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953694/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.