Giang Kỳ mềm nhũn tựa lên ngực anh thở phì phò không ngừng, cao trào khiến cả người cậu ửng đỏ, tiểu Kỳ Kỳ đáng yêu rủ xuống, bị một bàn tay to nắm trong tay xoa nắn lên.
" a... "
Một trận luật động như vũ bão lại vang lên, âm thanh bép bép không ngừng truyền ra, cả phòng tắm nóng như lửa, hơi nước giăng đầy.
" thích không vợ?"
Nghiêm đại tá khàn khàn thì thào bên tai cậu, còn ngậm lấy, day cắn, l.iếm lộng.
" ưm... ha..."
Giang Kỳ nói không ra hơi chịu đựng anh ra vào đỉnh lộng không ngừng, mỗi lẫn đều chà sát qua điểm mẫn cảm của cậu, cậu mơ hồ nhớ ra mới nãy anh còn chưa có bắn, cơ mà suy nghĩ này chỉ tồn tại như ánh sáng đơm đóm, vụt sáng rồi vụt tắt, tâm trí cậu đã lại bị anh đánh đến quân lính tan rã, chỉ có thể mặc anh cầy cấy yêu thương.
Sau hơn trăm cái đỉnh lộng anh mới gầm lên gòng mình bắn sâu vào u cốc mê người.
" a...."
Giang Kỳ mềm mại mà rên một tiếng, nằm bẹp trên người anh không dậy nổi.
Đợi anh phát hiện ra thì cậu đã ngủ mất rồi.
Anh bất đắc dĩ phát vào mông cậu một cái, đổi lại là tiếng cằn nhằn của vợ yêu.
" đừng... để cho con anh ngủ..."
Giang Kỳ ôm cổ anh lẩm bẩm rồi ngủ ngon lành.
Nghiêm đại tá nhận mệnh, tẩy sạch cho hai người, ôm vợ yêu về giường, cự long bị anh nhét trở lại vào miệng nhỏ vẫn còn ướt át của cậu, thoải mãn ngủ rồi.
...
Thời gian trôi qua vẫn tốt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953688/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.