" nhưng nếu chỉ sinh một đứa thì không nói làm gì, đây thì lại tận hai đứa, dũng mãnh như vậy đó, cơ thể beta không đủ sức gánh hai đứa cùng lúc, vốn dĩ y học hiện nay có thể loại bỏ một đứa, nhưng chẳng ai làm vậy cả, mà tiểu tử này cũng sẽ không, nên cơ thể nó sau khi sinh đã như ngọn đèn sắp tắt, nếu không phải mệnh nó cứng, đúng lúc cứu về thì một xác ba mạng là rất bình thường, mà không vậy cũng phải chọn một trong hai, bỏ mẹ lấy con hoặc ngược lại"
Bác sĩ Tô càng nói càng kích động, ông chỉ muốn nhảy về quá khứ cốc đầu đứa cháu ngốc nghếch kia, mà giờ ông cũng không nhịn được đưa tay nhéo má cậu ra hai bên, tức không thở nổi.
Duyệt Hàn cũng nắm chặt tay, mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu của Tô Tiểu Thảo, trong lòng tạ ơn ông trời đã thương sót anh, anh sẽ dùng quảng thời gian sau này để yêu thương, bù đắp cho cậu và hai đứa nhỏ.
Mấy đứa nhỏ vốn đã được đưa qua phòng khác để chơi với nhau, mấy chuyện này không nên để chúng nó nghe thì tốt hơn.
Giang Kỳ cũng sợ thấu tim gan, nếu không phải Lưu Thiếu Nghiêm giữ lại, cậu đã xông lên đánh cho Tô Tiểu Thảo một trận ra hồn.
Tô Tiểu Thảo biết mình đuối lý nên cũng không dám nói gì, mặt cho ông dày xéo hai má đến đỏ ửng lên, còn phải đưa tay vuốt lưng cho ông, sợ ông giận quá hộc máu chết.
" khụ.. dù sao giờ cũng còn sống, hai đứa nhỏ được nuôi khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953658/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.