* bão cấp 10 đã đổ bộ vào nơi này, xin mọi nguồ chuẩn bị đầy đủ đón bão.
" đau... lắm..."
Tô Tiểu Thảo ủy khuất khóc lên, đầu nhỏ lắc qua lắc lại không ngừng.
" em thả lỏng, sẽ không đau nữa, tôi hứa, ngoan"
Anh hôn lên mặt cậu từng chút một, âm thanh khàn khàn mê hoặc cậu, đưa tay vuốt nhẹ lưng cậu.
Tô Tiểu Thảo như được trấn an, cộng thêm đau đớn đã ngừng lại, ngọc hành còn được anh xoa nắn an ủi, khoái cảm cũng dần trở lại, cơ thể căng cứng cũng mềm xuống, vách động được thả lỏng cũng nhanh chóng tiết ra mật ngọt.
Duyệt Hàn cảm nhận sự buông lỏng của cậu mà nhúc nhích thân, đẩy nhẹ tiểu Hàn Hàn nổi đầy gân xanh đi vào, nhờ mật ngọt mà thuận lợi vào tận gốc.
" ân.."
" a..."
Anh nghe tiếng rên rỉ của cậu không còn đau đớn như lúc nãy thì an tâm, chậm rãi ra vào miệng nhỏ anh tâm niệm mấy năm nay.
" a... ân..."
Âm thanh ngọt ngào liên tục tuông ra, theo từng cái đưa đẩy mạnh mẽ mà càng lúc càng lớn, cả căn phòng lớn quanh quẩn đều là tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc trầm khàn, còn có mùi rượu rum nồng đậm như trợ hứng cho cuộc mây mưa này, tiếc là Tô Tiểu Thảo là beta, cậu không thể ngửi được mùi hương trong không khí, nhưng chỉ cần ôm sát lấy anh, hít sâu mùi hoocmon nam tính trên người anh cũng khiến cậu say như uống cả thùng rượu rum.
Từng cái thúc hông mạnh bạo như muốn cày nát nội bích trơn trượt ấm áp kia, cái sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953655/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.