Chương trước
Chương sau
"không cho lấy cha mẹ ra làm cái cớ"
Giang Kỳ mặt mày đỏ lựng đập đập anh vài cái, nhưng người vẫn bị anh đem vào nhà tắm, đặt ở trên bồn rửa mặt hôn lên.
" ưm.."
Giang Kỳ trừng mắt nhìn anh, cái tay nhỏ nhéo vào eo anh xoắn xoắn, nhưng Nghiêm đại tá chỉ cười cười với cậu, đẩy nhanh thế công thành chiếm đất, khuấy đảo môi lưỡi thơm ngọt của vật nhỏ mê người, Giang Kỳ bị anh hôn đến choáng váng, tay nhỏ cũng bò lên cổ anh ôm lấy, ghì chặt lại, đôi mắt động tình nhắm hờ, mông lung ướt át đến say lòng.
Lưu Thiếu Nghiêm đưa tay luồn vào quần thun thường mặc ở nhà của cậu, cách quần nhỏ mà xoay nắn lên, cảm xúc tuyệt vời đến mê hoặc.
" ưm đừng.."
Giang Kỳ bị ăn nặn tròn bóp méo đến khó chịu quặn quẹo eo hông trong tay anh, âm thanh thoát ra giữa môi lưỡi cũng dính nị ngọt ngào.
" cởi cho anh, vật nhỏ"
Dù đã là chồng chồng được 3 năm nhưng anh vẫn có thói quen lúc làm tình là kêu cậu vật nhỏ, nhưng anh biết cậu thích nghe, mỗi lần bị anh gọi là ý loạn tình mê mặc anh bày bố.
Giang Kỳ đúng là nghe lời anh, tay nhỏ lóng ngóng mò mẫn cởi từng nút áo sơ mi của chồng, vừa cởi được hai nút đã nhịn không được mò mẫn vào sờ soạn cơ ngực rắn chắc của anh.
" vật nhỏ thật biến thái, mau cởi, cởi xong sẽ cho em sờ"
Nghiêm đại tá cầm tay cậu ra đưa xuống đũng quần của anh, còn sắc tình mà nhấn nhấn vài cái, thoải mái đến thở ra bên tai cậu. Đam Mỹ Sắc
Giang Kỳ bị anh thở đến mơ màng, tay nhỏ cách quần chọt chọt vài cái.
" lớn quá.."
Giang Kỳ vừa nói đã nghe tiếng cười trầm khàn của anh, cậu rùng mình một cái, tiểu Kỳ Kỳ cũng đội quần đứng lên.
" ha ha thích không, vật nhỏ damdang này?"
Lưu Thiếu Nghiêm mút mạnh vào cổ cậu, khàn giọng dụ dỗ.
"... thích... thích lắm... a.."
Giang Kỳ thành thật đến đáng yêu lầm bầm nói, đổi lại là một cái bóp mạnh vào mông tròn, kích thích đến nơi tư mật chảy nước lênh láng, tin tức tố hoa tuyết cuồng loạn bay đầy phòng tắm, mê choáng Lưu Thiếu Nghiêm.
"hử, mùi nồng như vậy, em phát tình?"
Lưu Thiếu Nghiêm bất ngờ buông cậu ra nhìn khắp một lượt.
Không trách anh được, Giang Kỳ từ khi mang thai hai đứa bé thì tới nay vẫn chưa thấy phát tình lại lần nào, chuyện này anh đã hỏi bác sĩ, đây là bởi vì chức năng này bị tiêu hao khi mang thai, cậu còn là mang song thai nên càng thêm tiêu hao, chừng nào cậu phát tình lại thì mới có thể mang thai.
" ôm em.. nóng.."
Giang Kỳ bất mãn chu môi kéo áo anh lại hôn lung tung lên môi mặt anh.
" nóng mà còn ôm"
Nghiêm đại tá ác ý nói, muốn đẩy cậu ra.
" xấu.. muốn nó.."
Giang Kỳ uất ức nhìn anh, đưa tay xuống hạ thân anh, muốn cởi quần anh ra.
" nói anh xấu, không cho em nữa"
Nghiêm đại tá bị cậu nhìn đến ngứa ngấy, nhưng tính xấu lại nổi lên, đưa tay bóp mạnh hai cánh mông cong mẩy vài cái rồi buông ra.
" Thiếu Nghiêm a..., cho đi mà.. cho đi.. sinh cục cưng cho anh được không nà.."
Giang Kỳ quắc hai chân quanh eo anh, cả người treo ở trên người anh dán sát lại không chút kẻ hở, thiếu điều dính ở trên đó luôn, miệng nhỏ ngậm ngậm dái tai anh, phà hơi thổi khí quyến rủ đủ đường, tin tức tố còn bao trùm lấy anh, ý đồ câu dẫn mùi trầm hương cậu yêu thích nhất.
Nghiêm đại tá lâu rồi chưa bị tấn công dữ dội như vậy, mém chút đứt mạch máu chết tại chỗ.
" vật nhỏ damdang này, học ở đâu quyến rủ nam nhân chết người như vậy"
Nghiêm đại tá vỗ bộp bộp vào mông cậu, đưa tay lột quần cậu ra, ngón tay động một chút, thuận lợi chui tọt vào đường hầm ướt át mê người, mị thịt từng tầng từng lớp xông ra, dán lên hút lấy ngón tay anh, cắn chặt không động đậy nổi, anh tức giận lại vỗ bốp bốp mấy cái nữa, khiến mông cậu trong gương đỏ ửng lên, nhìn càng thêm ngứa răng không tả được.
" ứ... sướng quá... nữa đi... chồng ơi..."
Giang Kỳ bị đánh mông cũng không thấy đau, chỉ thấy càng thêm ngứa ngấy khó nhịn, tay nhỏ thừa cơ tụt quần anh ra, còn dùng chân đạp đạp quần ship của anh rớt xuống đất.
" a đáng chết, cởi rồi có biết hậu quả không hả"
Lưu Thiếu Nghiêm bật cười cắn lên má cậu một cái, ngón tay ở trong miệng nhỏ khuấy đảo điên cuồng, moi chỗ kia móc chỗ nào, hành hạ Giang Kỳ đến quặn quẹo như con rắn.
" mau... ưm... cho vào đi mà... nga... muốn lắm rồi..."
Giang Kỳ quấn chặt eo anh, cạ sát cự long của anh vài cái, cảm nhận sự to lớn của nó mà phía sau càng thêm lênh láng, nhỏ giọt xuống bồn rửa mặt, hình ảnh d.âm m.ĩ này kích thích Nghiêm đại tá buông tay đầu hàng, anh bế thốc cậu lên, để cự long chống ngoài miệng nhỏ, từng chút một đưa vào cho đến khi lút cán, lúc đi vào còn không quên mài qua những điểm mẫn cảm mà anh đã quá quen thuộc, bởi vì tư thế mà còn lướt qua cửa động bên trong, đụng mạnh một cái.
" a... thích quá... đụng trúng rồi... sâu quá... a... a..."
Giang Kỳ bấu chặt lên lưng anh, ngửa cổ rên rỉ, khô nóng trong người được mát lạnh của anh dập tắt, sướng đến cong người.
Nghiêm đại tá càng nghe càng thúc nhanh hơn, âm thanh bép bép vang vọng khắp phòng, d.âm m.ĩ muốn phun máu.
Hai tay anh giữ chặt mông cậu, mỗi lần nâng lên thả xuống đều mạnh bạo vô cùng, quyết tâm làm vật nhỏ đến tan thành nước mới thôi.
" á... á... ứm... nhanh quá... á... sâu quá rồi... ư... a... a..."
Cậu cao giọng hét lớn, tiểu Kỳ Kỳ phụt phụt đầy người mà vẫn bị anh làm, cao trào mẫn cảm khỏi phải nói, vách động vẫn tham lam cắn chặt lấy cự long của anh, đường hầm càng lúc càng nóng như lửa, khoái cảm tuyệt vời khiến người đ.iên loạn.
Lưu Thiếu Nghiêm biết cậu thiên phú dị bẩm nên chẳng cho cậu nghỉ chút nào, sức lực cực đại không ngừng mài mài vách tường mị thịt, từng chút xông phá cửa thành bên trong, nơi tận cùng bởi vì phát tình mà mềm ra, chẳng trở ngại gì bị xông phá, nước ấm trào ra như được mở van xả nước, xối ướt nhẹt tiểu Nghiêm Nghiêm đang bị kẹt trong đó.
" á... a... a..."
Giang Kỳ lúc này cũng kêu không nổi nữa, chỉ còn theo bản năng phát ra những âm đơn ngọt nị nhão dính, đôi chân cũng giữ không nổi mà trượt xuống, chỉ còn đôi tay cố gắng bấu víu lấy anh, để lại trên lưng anh vài vết rước đỏ hồng rớn máu.
Đau đớn càng thêm kích thích Lưu Thiếu Nghiêm mở lớn động cơ moto, chạy nước rút trong miệng nhỏ vào trăm cái, mãn nguyện mà phồng to đầu nấm vĩ đại, chặn lại miệng tử cung ướt át, phụt phụt mà phun trào không ngừng.
" ân... hừ... thoải mái quá vợ yêu..."
" a.... "
Giang Kỳ xịu lơ trong lòng anh, bụng nhỏ trướng lên thấy rõ, cự long giữ chặt không buông cũng treo cậu trên người anh không thả, cảm giác kéo căng đến khó chịu cũng bị lấn áp bởi sung sướng khi được lấp đầy.
Lưu Thiếu Nghiêm ôm cậu vào bồn tắm, để cậu nằm trên ngực anh, bên dưới vẫn cắm lấy cự long đã bán cương của anh, đưa tay lột sạch cậu ra, bắt đầu tắm rửa cho vợ.
Cảm nhận một chút tin tức tố trong phòng vẫn không có dấu hiệu loãng đi, anh biết cậu phát tình thật rồi, may mắn cha mẹ đã về, hai đứa nhỏ không cần họ lo nữa, chứ một mình anh lo ba đứa chắc đột tử chết mất, phải biết kỳ phát tình của cậu dữ dội cỡ nào, hầu như chẳng rời anh nữa giây.
Đương lúc anh còn đang sầu não thì vật nhỏ trong lòng đã động đậy lên, cảm giác cự long bị mút chặt đến đê mê đánh tỉnh cơn mơ màng của anh, vừa quay đầu đã đối diện với đôi mắt to hồng hồng ướt át của vợ yêu.
Haizz, lại tiếp tục rồi này...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.