Tô Tiểu Thảo chỉ biết khóc, một lời cũng nói không được, vùi đầu vào ngực anh khóc lớn.
" hu hu..."
Duyệt Hàn ôm cơ thể run rẩy của cậu, ngực áo rất nhanh bị thấm ướt, để mặc cậu khóc đến trời đất quay cuồng.
Năm đó sau khi cậu đi anh đã xem kỹ tư liệu có liên quan tới cậu, ngoài sáng trong tối mò ra một đống chuyện lên không nổi mặt bàn của Tô Đằng, cũng biết được những năm đó cậu đã chịu đựng những gì, cũng vì tìm không thấy cậu mà anh thầm lặng chèn ép Tô gia đến điêu đứng, đối với hai đứa con trai riêng của Tô Đằng quan tâm đặc biệt, cũng nắm một đống chuyện xấu mà Tô Đằng đã giấu giếm cho chúng, vốn dĩ định bụng tìm thấy cậu sẽ dùng nó để lấy lòng cậu, nhưng khi ôm lấy tấm thân nhỏ gầy của cậu vào lòng, anh biết cậu vốn chẳng quan tâm gì ba mẹ con kia, có chăng chỉ là khao khát yêu thương từ người cha chẳng đáng làm cha kia mà thôi.
Dần dần anh cảm thấy tiếng khóc nhỏ lại, thân thể cậu trong lòng anh lại trượt xuống, anh nhìn lại, thì ra là khóc mệt, ngất đi rồi.
Anh bế cậu lên đi vào nhà trong.
Hai đứa nhỏ đứng sau cánh cửa giật mình lùi lại, thấy anh bế ba ba của nó đi vào thì hết hồn.
" giường ở đâu?"
Anh hỏi.
Hai đứa nhóc vội vàng chạy trước dẫn đường, phòng ngủ khá nhỏ, nhưng sạch sẽ ngăn nắp, không giống phòng ở có con nít chút nào.
Anh đặt cậu lên giường, đắp chăn cẩn thận rồi dẫn hai đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953646/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.