Giang Kỳ sao khi sinh đứa nhỏ đã mệt lã, ngủ rồi.
Cha mẹ Lưu nhìn cửa phòng cấp cứu mở ra thì lao tới.
Lưu Thiếu Nghiêm cùng y tá đẩy giường bệnh ra lắc đầu không nói.1
Lưu đại tướng thấy vậy thì vỗ vai vợ, đi theo con trai trở về.
Trong phòng, Lưu Thiếu Nghiêm bế đứa nhỏ lên đưa cho cha mẹ mình mỗi người một đứa, còn bản thân đi lấy nước lau mình cho vợ yêu.
Hai đứa nhỏ từ lúc sinh ra đã mở mắt tròn xoe đầy tinh thần, bị cha ruột đưa cho người khác cũng không khóc không quấy, chỉ nhìn cha mẹ Lưu đăm đăm, nhìn tới mức da đầu căng thẳng luôn.1
Nhưng cha mẹ Lưu ôm cháu nội mừng hết lớn, nào để ý gì, nhìn đứa nhỏ tinh thần như vậy thì vui vẻ vô cùng, chụm đầu bàn chuyện đặt tên cho đứa nhỏ.
Lưu Thiếu Nghiêm chăm sóc vợ xong thì nhớ ra bác sĩ dặn hai đứa nhỏ sẽ đói sớm, nhìn lại đồng hồ đã được nữa tiếng rồi, anh đứng lên mở tủ đầu giường lấy hộp sữa bột ra, cầm hai cái bình sữa nhỏ xinh động thủ bắt đầu pha sữa, tuy có hơi lóng ngóng nhưng cuối cùng cũng pha xong, lúc này như có cảm ứng, hai đứa nhỏ khóc ré lên.
Nghiêm đại tá chưa đợi ai kêu đã đút hai núm sữa vào miệng hai đứa nhóc, thành công chặn lại tiếng khóc kinh thiên động địa của chúng, còn quơ quào hai tay nhỏ bé ú na ú nú kẹp chặt bình sữa.
Cha mẹ Lưu nhìn mà ngây người ra, Lưu Thiếu Nghiêm thấy vợ yêu không bị đánh thức thì mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953633/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.