Lâm Minh biết anh nghe vào, càng thêm ra sức.
" Lưu Thiếu Nghiêm, bọn chúng nó đường khác, tôi đã phái người đi, cậu nhớ không, trên người Giang Kỳ có máy liên lạc đời mới, là cậu lấp vào, cậu bình tĩnh đi"
Lâm Minh lúc này cũng nhớ ra, đúng là vậy, máy liên lạc trên người bọn họ vào lòng đất sẽ mất tác dụng, chỉ có máy trên người anh và vị thiếu tá kia mới có thể truyền tin cho nhau, nó là sản phẩm đời mới khi bọn họ phát hiện hang ổ của chúng đã cải tiến ra, sản phẩm đầu tiên đã được gắn trên đồng hồ tinh tế của Giang Kỳ.
" máy liên lạc... "
Lưu Thiếu Nghiêm cuối cùng cũng bình tĩnh lại, anh vội vã chạy về phòng chỉ huy.
Lâm Minh thở cũng không kịp thở chạy theo.
...
Giang Kỳ cảm thấy mình đang trôi nỗi trên mây, cảm giác chân không chạm đất khiến cậu muốn ói, lòng ngực trồi lên một cổ vị chua, bật dậy muốn nôn ra, cũng mém chút lọt tỏm xuống nước, vội vàng bám vào thứ đang chở cậu.
Tay sờ tới một mảnh cứng cứng trơn bóng, còn có lông khiến cậu rục lại tay, trợn trừng hai mắt nhìn xung quanh.
Giang Kỳ phát hiện thứ mình đang ngồi lên là con sinh vật kia, không phải một con, chúng nó giống như dính lại với nhau tạo nên một cái bè cho cậu ngồi, theo dòng chảy của sông ngầm mà di chuyển.
Cậu sợ, nhưng lại ép mình bình tĩnh, quan sát kỹ nơi này.
Là một công dân của đế quốc, cậu biết đế quốc chưa từng có thấy sông suối gì, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/omega-cua-dai-ta-cam-duc/953612/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.