Khôi Nguyên nằm trên giường trằn trọc, cứ nghĩ mãi về chuyện gia đình của Linh Nhi. Các bạn của Nguyên hầu như ai cũng thuộc dạng gia đình khá giả. Nguyên thấy bố mẹ con Chi cung phụng nó như mẹ trẻ, chỉ ước hái sao trên trời đưa cho nó, chứ làm gì có bố mẹ nào đánh con dã man như mẹ Linh Nhi.
Cậu tò mò đến không ngủ nổi, phải mở điện thoại call mess cho Minh Huy.
3 giờ sáng, Huy đang đánh game thì có cuộc gọi tới. Huy nhấc máy:
- Alo?
"Tao hỏi mày cái này. Mày có biết lí do Linh Nhi nhập viện không?"
Tự nhiên hỏi cái này làm gì? Minh Huy nhíu mày, song vẫn kể:
- Hôn mê sâu nên nhập viện.
"Ừ. Thế nếu tao bảo nó bị mẹ đánh vào gáy nên mới hôn mê, giờ đang có vết khâu to đùng sau gáy thì mày có tin không?"
Minh Huy tung skill chệch khỏi đối thủ, nhà bị phá, màn hình hiện chữ DEFEAT đỏ lòm. Cậu cầm điện thoại trên tay, tông giọng trở nên cao hơn:
- Nhi bảo mày thế à?
Nguyên thầm cảm thấy may mắn vì nhà cậu các phòng đều cách âm, chứ không Linh Nhi mà biết mấy thằng con trai bà tám với nhau về gia đình nó thì xấu hổ chết mất.
- Không bảo thẳng, nhưng không phủ nhận.
- Mày chụp trộm vết khâu đấy cho tao đi.
Ngửa đầu ra ghế, miếng lót nệm mềm mại sau cổ khiến Huy bình tĩnh hơn. Đầu dây bên kia vang lên tiếng chửi thề, kèm theo đó là một vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-truoc-khi-hon/3571902/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.