Chuyển ngữ: Hoa Hoa nè
- ---
Sa mạc mênh mông bất tận, khói manh lượn lờ, những tia nắng cuối cùng của buổi chiều tà soi vào bầu rượu, khiến dòng nước chảy vào cổ họng cũng có cảm giác nóng lên.
Tiếng lục lạc từ từ dừng lại, các đoàn buôn tự ngồi lại với nhau trước đống lửa riêng từng nhà, bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.
"Theo ý ta thì mấy năm trước không nên lui binh mà đánh Bắc Lương! Nếu cứ thế thẳng tiến vào Đại Đô thì giờ chúng ta đã chẳng cần phải bôn ba qua lại!" Một người gặm bánh nói to.
"Ngươi nói thì dễ lắm, năm ấy vương đình nội loạn, nếu không có đại vương tử dẫn binh trở về thì chưa biết đã thành ra như thế nào đâu".
"Thôi đi, đại vương tử chỉ là một tên ma ốm được mỗi cái mã ngoài, giờ vẫn bị đưa đến Đông Thần đó thôi..." Người khác dè bỉu, "Đông Thần lớn mạnh, tiểu hoàng đế Bắc Lương mới bao lớn, thế mà không quất mẹ nó đi!"
Đùng!
Đống lửa trước mặt họ đột ngột nổ tung, tia lửa tóe lên bắn vào lớp vỏ hàng của họ, suýt nữa thì bắt lửa. Cả đám người cuống cuồng tranh thủ dập lửa, đôi mắt màu xanh biếc của thủ lĩnh đoàn chĩa thẳng về phía một đống lửa trơ trọi ở phía xa, và người đội mũ rộng vành ngồi ôm kiếm nhóm lửa bên cạnh.
"Ê! Nhãi ranh!" Gã dùng tiếng Lâu Phiền lên tiếng gọi, thấy không có phản hồi nên gã lại đổi sang tiếng phổ thông của vùng Trung Nguyên, "Nhãi ranh!"
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-trang-sang/3652353/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.