Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
Bảng hiệu vườn Tuyết Vỡ như nhỏ máu trong màn mưa. Anh lao qua cổng tròn, ngay sau đó được ôm vào lòng một người.
Nhạc Cảnh Minh bị trúng một chiêu vào ngực, ngã khỏi tường cung, văng ra xa cả trăm mét. Tiêu Xuân Hòa đỡ lưng y, bản thân thì ho ra một ngụm máu lớn, nhỏ giọt trên tán hải đường gãy.
Văn Hạc Thâm đứng trên tường cao nhìn xuống họ: "Dòng kiến hôi cũng dám ngăn cản ta."
Nhạc Cảnh Minh vịn kiếm đứng dậy: "Làm trái ý trời, Thiên Đạo không chứa.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chú! Xin Ký Đơn!
2. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
3. Chúng Ta Bắt Đầu Lại Nhé
4. Anh Chỉ Thích Em Thôi
=====================================
Văn Hạc Thâm nở nụ cười khinh rẻ, tay áo dài phất qua, vài trăm mũi tên xương bay khỏi tay áo hắn ta. Dẫu tốc độc của hai người Nhạc – Tiêu nhanh đến mấy cũng không tránh khỏi việc bị tên xương ghim trúng. Máu tươi thấm ướt sũng đạo bào, bọn họ quỳ phịch xuống đất.
"Đỡ vướng mắt ta, đạo sĩ thối tha!" Kiếm dài của Văn Hạc Thâm xuyên thủng màn mưa. Ngay khi lưỡi kiếm sắp lấy đi tính mạng của cả hai, nó bỗng bị một sợi tơ bạc quấn lấy. Lực kéo khổng lồ khiến mũi kiếm chệch hướng, dao lá liễu mỏng tựa cánh ve va chạm lanh lảnh trong mưa.
Dưới mái đình, thanh niên vận long bào khẽ nhướng mày. Sau khi chạm mắt với Văn Hạc Thâm, hắn chê ghét ra mặt: "Thứ xấu xí từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-trang-sang/3315840/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.