Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
Xe ngựa lao nhanh trên con đường dành riêng cho quan lại. Cổng thành Đại Đô đã gần ngay trước mắt.
Thanh niên ngồi trong xe sở hữu gương mặt tuấn tú, tuy nhiên nơi ấn đường lại toát lên vẻ buồn bực. Y vẫn chưa từ bỏ, một lần nữa lịch sự hỏi thị vệ nghiêm mặt ngồi đối diện: "Xin hỏi vị đại ca đây, không biết rốt cuộc Biện đại nhân gọi tại hạ tới kinh thành vì chuyện gì?"
Người này chính là Tuân Diệu.
Một năm trước, y cùng các bạn học trong thư viện Trường Lâm tới Đại Đô tham gia thi. Và Tuân Diệu đỗ Trạng Nguyên. Đáng lý đây là một chuyện vui lớn lao, vậy mà chẳng hiểu sao y lại vướng vào vụ án gian lận thi cử, bị nhốt trong nhà lao vài tháng trời. Dẫu có giải thích cách mấy, y vẫn bị gán mác tội danh. Ngay khi y cho rằng mình chết chắc rồi, sự việc lại quanh co khúc khuỷu, được minh oan thoát tội, chẳng qua con đường làm quan của y cũng bị cắt đứt từ đây, phải mặt xám mày tro quay về Hà Tây.
Tuân Diệu vốn là học sinh xuất sắc của thư viện Trường Lâm, kể cả không thi đỗ Trạng Nguyên thì vẫn có thể nắm chắc vị trí trong bảng vàng. Y vốn đang tưởng tượng đến quá trình làm quan của mình trong tương lai, ngờ đâu lại suýt mất đi tính mạng. Về quê, y chỉ thấy cuộc đời tối tăm mù mịt, thậm chí từng nghĩ tới việc tự tử, mãi cho đến khi người thầy vỡ lòng của y tới khai sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-trang-sang/3315834/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.