Tại huyện Nam Viễn, quận Hà Tây.
Màn đêm u ám, gió đầu hạ đã cuốn theo hơi nhiệt, song vẫn không thể thổi tan khói mù bao phủ bầu trời quận Hà Tây.
"Bẩm đại nhân, hôm nay trong huyện lại có hơn mười người chết, thuốc thang cũng thiếu thốn." Người tới bẩm báo: "Bạc Bệ hạ đưa để phân phát cho các huyện sửa đê đã hết, cứ tiếp tục vậy..."
Bách Lý Thừa An đứng trên tường thành nhìn ngắm vùng quê thênh thang: "Từ khi đầu bị thương, tính tình Bệ hạ có sự thay đổi lớn. Một loạt hành động trong triều dù chưa động đến lợi ích của Thái hoàng Thái hậu và nội triều nhưng đã khiến họ cảnh giác... Bệ hạ ngủ đông nhiều năm, giương cung không bắn. Cuối cùng đất trời Đại Lương cũng sắp thay đổi rồi."
Người đằng sau nghe thì cảm xúc dạt dào: "Vậy thưa đại nhân, chúng ta nên sớm ngày về kinh, trợ giúp Bệ hạ một tay mới được."
Bách Lý Thừa An lắc đầu: "Lần này ra làm việc Bệ hạ gửi gắm... sợ rằng ta không về được."
Người nọ lập tức kinh hãi: "Ý đại nhân là sao ạ?!"
"Vị thế của nội triều và ngoại triều ngang hàng nhiều năm nay đều nhờ Văn thái phó vất vả gồng gánh. Bây giờ Bệ hạ có lòng, Thái hoàng Thái hậu ắt sẽ tìm mọi cách cản ta về kinh. Chỉ e Bệ hạ cũng buộc phải thỏa hiệp." Bách Lý Thừa An bình thản nói: "Kết quả tốt nhất là cử xuống làm quan của một huyện."
"Vì sao không phải trưởng quận? Đại nhân chính là Thị lang Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-trang-sang/2948625/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.