Phố Ưng Tô luôn là một nơi náo nhiệt.
Vương Điền ngả lưng lên thành xe ngựa, lắng nghe những âm thanh ồn ã bên ngoài, thiêm thiếp giấc nồng suốt quãng đường. Mãi đến khi xe ngựa dừng trước cổng phủ đệ, anh mới bị người đánh xe gọi dậy.
"Tới nơi rồi thưa đại nhân."
Vương Điền từ từ mở mắt, khoác áo choàng bước xuống xe ngựa, bị làn gió rét thấu xương phả thẳng vào mặt. Anh chụm tay áo giấu, đôi tay vào trong, nhún vai, ngoảnh đầu nhìn thoáng qua dòng người tấp nập trên đường rồi đi lên bậc thềm.
Quản gia Chu An là người trước đó được anh tự chọn ra. Một ông chú trung niên hơn bốn mươi tuổi, để hai chòm râu ria mép, mắt tròn, mũi củ tỏi, sở hữu vẻ bề ngoài vừa hoan hỉ, vừa phúc hậu. Biết tin anh sắp về, Chu An đã dẫn mọi người ra cổng chờ từ sớm, thấy anh xuống xe, chú lập tức tiến lên đón mừng, cười nói: "Cuối cùng công tử cũng về rồi!"
"Chú Chu, chú gọi mấy người khỏe ra sau xe chuyển đồ vào nhà kho nhé." Vương Điền chỉ 4-5 chiếc xe ngựa chất đầy đồ đằng sau: "Nhớ lên danh sách toàn bộ, xong thì tới sảnh lớn tìm ta."
"Ôi, vâng vâng vâng." Chu An gật đầu liên tục: "Bên ngoài lạnh, công tử mau vào nhà cho ấm. Phòng bếp đã chuẩn bị xong bữa trưa, toàn là những món ngài thích ăn đó ạ."
"Ừ." Vương Điền cười khẽ, mấy nam hầu trẻ tuổi ra chào đón.
Anh khoan thai bước vào phủ. Phủ đệ này đã được anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-trang-sang/2948535/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.