Khi Lương Diệp vào trong, Vương Điền đang xem tấm bản đồ được treo cao và sa bàn đằng trước.
"Tạm thời Ngu Phá Lỗ sẽ không dám manh động." Hắn đi đến sau lưng Vương Điền, nói: "Việc đánh đuổi bọn chúng từ quận An Hán tới quận Ninh Minh thành công hoàn toàn dựa vào may mắn. Trận bệnh này của Thân Nghiêu tới đúng lúc quá, Lâu Phiền cũng đang quan sát tình hình từ đằng xa. Một khi Đông Thần thay vua mới, những lợi ích Thân Nghiêu từng hứa sẽ cung cấp chưa chắc đã tới tay họ, đánh đấm chỉ tốn công vô ích."
Thêm vào đó, đội quân sĩ số một trăm nghìn của Nam Triệu tại Trung Châu đang như hổ rình mồi với quận thứ hai mươi bảy của Đông Thần, thành ra nhất thời, bốn nước ở tại thế cân bằng vi diệu.
"Đánh Bắc Lương" là quyết định liều lĩnh của Lâu Phiền và Đông Thần. Bởi dù Bắc Lương đang gặp cả đống rắc rối cả trong lẫn ngoài nhưng đây lại chính là nơi năm xưa Thánh Võ Đế xây quân lập nghiệp, binh lính kiêu hùng thiện chiến. Hiện giờ, nguồn lương thực ở hậu phương ổn định dư dả, đủ duy trì cho bọn họ từ một đến hai năm.
Nếu Lương Diệp không ủy quyền cho Vương Điền khiến tình hình tại Đại Đô đảo ngược, cộng thêm việc vũ khí lương thực không đủ đáp ứng nhu cầu và Thân Nghiên không lâm bệnh đúng lúc thì tình hình cuộc chiến đã chẳng bình bình như giờ.
Ít nhất là ở bề ngoài.
Thiên thời – địa lợi – nhân hòa luôn thay đổi trong chớp nhoáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-trang-sang/2948436/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.