Chương 2033 
 Nghe được tiếng của anh ta bên trong loa điện thoại cùng với sự lạnh nhạt tuyệt tình cách mình mấy trăm cây số kia, Lý Lan Hoa cần răng hỏi ngược lại: ‘Là không có thời gian gặp hay là trốn tránh không muốn gặp?” 
 “Bây giờ cháu mua vé, sau đó quay về đi” Trần Văn Sáng ngang giọng nói “Cháu không về!” Tính ương bướng của Lý Lan Hoa cuối cùng cũng nổi dậy, bao trùm khuôn mặt nhỏ nhắn đó là một vẻ cố chấp: “Chú nhỏ, cháu sẽ cứ ở đây chờ chú, nếu như không gặp được chú, cháu sẽ không Cô ấy lập tức cúp máy. 
 Vì để thể hiện lòng quyết tâm của mình, Lý Lan Hoa còn tắt luôn điện thoại. 
 Cô ấy ngồi xổm tại chỗ, hai tay ôm lấy đầu gối, đặt cảm lên phía trên, giống như một con mèo bị lạc đường. 
 Tính cách cô độc dũng cảm của Lý Lan Hoa lại lần nữa bộc phát ra ngoài Thậm chí cô ấy không biết anh ta liệu có tới hay không, hay là vì cảm thấy cô ấy giống như một đứa trẻ nghịch ngợm khó dạy mà mặc kệ, còn hận không thể tránh cô càng xa càng tốt Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút, kéo theo nỗi bất an thấp thỏm trong lòng ngày một dâng lên Bầu trời càng lúc càng tối, Lý Lan Hoa đần bắt đầu cảm thấy hoang mang. Nhìn về phía thành phố cùng những người xa lạ kia, cô ấy không dám nghĩ tới nếu như anh ta không tới thì bản thân mình sẽ làm sao đây? 
Ngón tay móc ở trên ly quần, khóe mắt cô ấy lúc này dần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347139/chuong-2033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.