Chương 2005 
 Trong nháy mắt thấy được anh, lòng Lý Lan Hoa đã bình tâm trở lại Không còn bất kỳ sợ hãi nào nữa, cô biết mình đã không còn nguy hiểm nữa rồi, giống như kể cả trời có sập xuống thì cũng có anh gánh thay cô”! 
 Lý Lan Hoa đáng thương tủi thân khóc: “Hu hu hu hu, vừa rồi cháu còn tưởng rằng mình xong đời rồi, tưởng răng chú sẽ không xuất hiện..” 
 “Bên ngoài quá nguy hiểm, chú đỡ cháu đi vào đã” Trần Văn Sáng cau mày nói Lý Lan Hoa hít mũi, lúc này cô cũng biết mình an toàn rồi, sớm đã không còn can đảm làm thiếu nữ đến chết vẫn giữ gìn trinh tiết nữa. 
 Tinh thần cô đần ổn định lại, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi, lúc trước bò ra ngoài không cảm thấy gì, bây giờ nhìn từ tầng mười xuống dưới cảm thấy sợ chết khiếp, hai bắp chân run rẩy, chân ở trên người mà không nhúc. nhích được. 
 “Chú nhỏ, chân cháu tê không động được!” Cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, khóc không ra nước mắt. 
 Cô nhóc gắng sức một chút, thân thể lắc lư, sợ hãi nắm chặt khung cửa sổ, Lý Lan Hoa buồn cười hỏi: Làm thế nào bây giờ, cháu có bị ngã xuống hay không…” 
 ‘Gào khóc ư” 
 Không muốn đâu” 
 Cô còn chưa kết hôn, còn chưa sinh con nữa” 
 “Sẽ không” Trần Văn Sáng liếc mắt về hướng bên cạnh. 
Tâng cao nhất hình như ban ngày đang thi công, trên tường có một sợi dây thừng buông xuống, anh liếc mắt nhìn xuống, sợi dây này thả xuống mặt đất Vẻ mặt anh trầm xuống, giọng nói bình tĩnh: “Giữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347111/chuong-2005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.