Cô ấy nghiêng đầu, một đôi mắt có thể nói là sáng lấp lánh: “Chú nhỏ, nếu ngày mai cháu hứa sẽ chuyên tâm, học được hết thảy những điều chú dạy, sau khi kết thúc, chú phải có phần thưởng là dắn cháu đi chơi công viên giải trí đó!”
“Thưởng phạt rõ ràng, như vậy mới có thể dạy ra học trò giỏi!”
Trần Văn Sáng nghe vậy, dường như đang ngăm nghĩ xem cô ấy nói như vậy rồi liệu có làm được không.
Thấy anh không có từ chối lời đề nghị của mình, Lý Lan Hoa rèn sắt khi còn nóng trực tiếp quyết định: “Vậy thì xem như quyết định rồi nhé, ngày mai gặp, chú nhỏ!”
Trần Văn Sáng thấy cả đường đi khuôn mặt nhỏ của cô ấy luôn cau có, như là thời tiết tháng tư thay đổi thất thường.
Một giây trước biểu cảm còn khó chịu, một giây sau lại đột nhiên má lúm đồng tiền như hoa.
Tâm trạng cực kỳ tốt, thì hai cái má lúm đồng tiền kia liền hiện lên trên má, khuôn mặt nhỏ cỡ một bàn tay đều trở nên sinh động hơn, rõ ràng là trời tối, nhưng lại giống như là có nảng gắt tươi đẹp.
Anh ta bật cười trong lòng Quả nhiên, tâm tư của con gái thật khó đoán”!
Dường như sợ anh ta đổi ý, Lý Lan Hoa nói xong, liền nhảy xuống xe, trong nháy mắt bóng dáng xinh đẹp đã nhảy nhót chạy vào trong trường, lúc này cô còn đứng ở cách cánh cửa vẫy tay hướng về phía anh ta.
Trần Văn Sáng bất đắc dĩ lắc đầu, mãi cho đến khi bóng dáng mảnh khảnh của cô ấy biến mất không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347094/chuong-1988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.