Họ gặp nhau lần đầu tiên tại một quán bar, lúc đó cô còn tùy tiện đập chai rượu vào người anh. Sau đó, cô mới biết rằng hóa ra anh ta là người chú nhỏ mà cô chưa từng gặp qua. Bây giờ nghĩ lại, cô vẫn còn cảm thấy xấu hố về cảnh này”! 
“Quán bar?” Nam nhân kinh ngạc mà nhìn Trần Văn Sáng đầy ẩn ý Trần Văn Sáng nhíu mày: “Bắt người đào ngũ.” 
Nghe đến đây, người đàn ông hiếu ậy hai người quen nhau bao lâu “Hơn hai tháng…” Lý Lan Hoa nghĩ nghĩ một lúc. 
Thấy đối phương gật đầu, vẻ mặt háo hức không nói nên lời, cô lộ vẻ lo lãng: Anh quân nhân, anh còn có câu hỏi nào không?” 
Chuyện gì đang xảy ra, tiếp tục hỏi Nam nhân lúng túng hắng giọng: ‘A, anh muốn hỏi em, em đã là người lớn sao?” 
Lý Lan Hoa trên mặt đầy hắc tuyến. 
Lê Minh Hùng ngồi đối diện nghe vậy sắc bén trả lời: “Lan Hoa năm nay mười tám tuổi, đang học lớp 12, năm nạy thi đại học!” 
Sau khi nói xong còn nhìn Trần Văn Sáng với ánh mắt “Tôi làm tốt đúng không? Mau khen tôi địi” 
Trần Văn Sáng mặc kệ, chỉ trầm giọng nói: ‘Ăn cơm thôi!” 
Mọi người nghe xong đều ngừng chú ý đến cô gái nhỏ duy nhất trong phòng, không khí bữa tiệc dần nổi lên. 
Họ đều là những người đồng đội đã lâu không gặp nhau. Có rất nhiều điều để nói cùng nhau, nhiều cũng nói về chuyện sinh hoạt trong quân đội. Lý Lan Hoa luôn nhớ thân phận của mình, nên chỉ cầm đầu ăn. 
Sau khi uống mấy lượt thì có người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347085/chuong-1979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.