Lý Lan Hoa: “.. Cô thật sự cạn lời rồi, gì vậy chứ, trách cô à? Nhưng cũng đáng tiếc, mất đi một fan nữ dễ thương rồi Ngô Tĩnh và Tạ Á Nam liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều muốn nói gì đó để an ủi cô ấy, nhưng không đợi họ mở miệng thì một giọng nữ với tiếng cười chế giêu đã vang lên trước: *Hehe, thất vọng là đúng rồi”
Chu Kỳ Kỳ đã ăn xong, cô ta bước tới khoác lấy vai Lý Lan Hoa: ‘Với kết quả thi kém như vậy, cậu cho rằng mình có thế trở thành người nối tiếng sao? Nghe đây, muốn trở thành hoa khôi thì ngoài ngoại hình ưa nhìn còn phải học giỏi nữa đó. Đặc biệt điều thứ hai mới là quan trọng nhất”
Hầu hết những người trong nhà ăn đã nhìn thấy cảnh vừa, bao gồm cả Chu Kỹ Kỳ, và tất nhiên cô ta sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội chế giêu Lý Lan Hoa: “Xuất thân từ một thị trấn nhỏ, nhất định phải hiểu rõ một chuyện, gà rừng mãi là gà rừng, gà rừng mà tưởng bay lên cây cao làm phượng hoàng sao”
Lý Lan Hoa cau mày, lạnh lùng nhìn Chu Kỳ Kỳ. Tạ Á Nam tức giận đứng lên:’Chu Kỳ Kỳ, cậu nói ai là gà rừng?”
“Tôi đang nói ai, mấy người còn không biết sao, cần tôi nói rõ ra tên họ à?” Chu Kỳ Kỳ liếc mắt xem thường, châm chọc nói: “Ö, nếu tôi là ai đó thì tôi đã chạy về kí túc xá đóng của lại không dám thò mặt ra rồi, vậy mà còn dám đến nhà ăn. Mặt cũng thật là đủ dày, học hành kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347063/chuong-1957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.