Lý Lan Hoa không nhịn được mà hỏi: “Trường học đã ra hình phạt với cô ta rồi sao?”
Ngô Tĩnh lắc đầu rồi trả lời: “Tạm thời vẫn chưa có thông báo gì, nhưng mà cũng đã quá rõ ràng rồi, đến bây giờ cô ta vẫn bị đình chỉ học!
Tớ đoán răng nếu cô ta không bị ghi lại lỗi nặng thì chính là trực tiếp bị đuổi học, dù sao thì hôm đó cũng đó phát thanh cho tất cả giáo viên và học sinh trong trường nghe rồi! “
“Mấy ngày nay cậu không đi học nên dường như đã bỏ qua quá nhiều tình tiết hấp dân rồi!” Tạ Á Nam chạy đến nói.
“Chuyện là như thế nào?” Lý Lan Hoa tò mò.
Tạ Á Nam bắt đầu khoa chân múa tay nói: “Bây giờ Chu Kỳ Kỳ đã trở thành đối tượng bị bàn tán trong trường. Tất nhiên rồi, tất cả mọi người đều chế nhạo và mắng mỏ cô ta! Nhưng cô ta thực sự mặt dày, đã bị đình chỉ học rồi mà còn dám ngang nhiên chạy đến trường như vậy! “
“Không phải chỉ có mình cô ta, cô ta còn dân cả bố mẹ cô ta đến đây, mang một đống quà chạy đến phòng làm việc của lãnh đạo nhà trường đế xin xỏ, như thế cô ta đã lấy hết tất cả tiền của gia đình mình ra vậy. Kết quả là khiến cho thầy hiệu trưởng không có cách nào, chỉ có thể giả bộ đang họp để trốn đi! ” Lâm Vũ cũng chen vào nói.
“Hơn nữa, tớ cũng nghe bạn học của cô ta nói răng Chu Kỳ Kỳ đã tìm một lượt hết gần như toàn bộ giáo viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347053/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.