🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chẳng lẽ chú không thể cười?” Trần Văn Sáng tiến lên nâng cô ấy dậy.

“Không, chỉ là cháu cho rãng chú không biết cười!” Lý Lan Hoa tùy ý để anh ta kéo mình, ngồi lại trên giường, ánh mắt còn nhìn chăm chẵm anh ta.

Trần Văn Sáng thấy thế thì cong môi bật cười: “Mỗi người đều có hỉ nộ ái ố, tuy chú là quân nhân nhưng cũng là người bình thường, không phải người máy”

Lý Lan Hoa mởto mắt, không hé răng, vẫn còn theo dõi độ cong ở khóe môi anh ta.

“Chân không sao chứ?” Trần Văn Sáng hỏi.

“Không có việc gì! Lý Lan Hoa lắc đầu Trần Văn Sáng đặt áo ngủ lên đầu giường cho cô ấy, tiếp tục trầm giọng nói: “Sáng ngày mai chú phải dậy sớm đi sân bay đón người, chỗ này dễ bắt xe, cháu có thể tự mình quay về trước học không?”

Vừa mới phục hồi tỉnh thần từ việc phát hiện anh ta có thể cười, Lý Lan Hoa vươn tay kiểm tra xem cảm và mũi của mình có bị đập bẹp hay không, nghe anh ta hỏi vậy thì vội vàng gật đầu, đương nhiên không có khả năng tiếp tục làm phiền anh ta: “Có thế chứ!”

Trần Văn Sáng nhìn đồng hồ: “Đã khuya rồi, đi ngủ sớm một chà Lý Lan Hoa nhìn anh ta đứng dậy đi ra ngoài cửa, anh ta đã tảm rồi, thay một bộ đồ thoải mái mặc ở nhà, thân hình cao lớn, lưng dày rộng thẳng tấp, có thể nhìn thấy đôi chút đường cong rắn chắc hoàn mỹ qua lớp quần áo mỏng manh.

Cũng không phải kiếu cơ thế nảy nở nhờ thường nhìn thấy ở phòng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347044/chuong-1938.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.