Chu Kỳ Kỳ ngoan ngoãn gật đầu Sau khi Chu Kỳ Kỳ lau khô nước mắt, thân mật kéo tay Kỷ Ngữ Lam hướng về phía lớp 12 mà đi. Trong hành lang trước mặt gặp phải nhóm bạn học, trong đó có Lý Lan Hoa cùng hai bạn cùng phòng.
Chu Kỳ Kỳ nhất thời nheo mắt lại, vô cùng đắc ý, tiêu sái đi qua khoe khoang: “Lý Lan Hoa, nhìn thấy tôi không sứt mẻ gì mà ra ngoài có phải cậu rất thất vọng, rất tức giận không?”
Đã là nửa học kỳ sau của lớp 12 rồi, bọn họ rất nhanh thôi sẽ tốt nghiệp nhưng cô ta lại bị dính vào sự việc này ảnh hưởng cũng khá lớn, trong lòng Chu Kỳ Kỳ quả thật tức giận muốn chết “Tại sao lại như vậy, tại sao cậu ta có thể quay trở lại học?’Ngô Tĩnh có chút oán giận, hạ thấp giọng nói: “Cậu ta gây ra nhiều chuyện độc ác như vậy mà vẫn không bị đuổi học, chỉ bị ghi học bạ?”
“Còn phải nói sao, nhất định là Kỷ Ngữ Lam xin giúp cậu ta, người nhà của Kỷ Ngữ Lam là cổ đông của trường học.” Lâm Vũ bên cạnh rất không vui mà nói Ngô Tĩnh lôi kéo cô ấy: ‘Lan Hoa, chúng ta đi, đừng để ý đến những người như thế”
Không để ý tới Chu Kỳ Kỳ đang làm ầm ï, ba người trực tiếp rời đi So với hai người bạn cùng phòng, Lý Lan Hoa đúng là không có tức giân như vậy. Tuy rằng cô cũng cảm thấy rất chán ghét nhưng nghĩ tới còn hai tiết nữa mới đến thời gian tan học, nên cô cũng lười để ý đến Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347036/chuong-1930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.