Chương trước
Chương sau
Thẩm Quân Sơn chuyển trường đến đây cũng không trở thành bạn cùng bàn với cô như ý muốn nhưng cậu ấy cũng ngồi đăng sau cô, buổi sáng thường hay gửi mấy tờ giấy ghi chú cho cô, rảnh rồi liền dùng bút chọc cô khiến cô phải tức giận.
Cô ngồi xuống, đẳng sau là một tên tóc vàng đang năm bò trên bàn, trông có vẻ là đang ngủ trưa.
Lý Lan Hoa đang định chơi khăm lấy sách giáo khoa đạp vào đầu cậu ta thì bạn cùng phòng của cô, Á Nam đột nhiên cầm điện thoại hoảng hốt chạy vào: ‘Lan Hoa, không ổn rồi! Diễn đàn trường học đang lưu truyền ảnh giường chiếu của cậu!”
Không đợi cô lên tiếng, Ngô Tĩnh một người bạn khác cùng phòng bên cạnh đã lao tới: “Cái gì, làm sao có thế “Tớ cũng cảm thấy không có khả năng, nhưng…” Tạ Á Nam cầm điện thoại, cho hai người các cô lướt xem: “Cậu xem, chính là lúc nghỉ trưa, bài post đã lan truyền khắp nơi, bây giờ có lẽ cả trường học đã biết rồi!”
Lý Lan Hoa trầm ngâm nhìn màn hình.
Khác với phần mềm của các mạng xã hội lớn, diễn đàn của trường có sức ảnh hưởng đến các học sinh lớn nhất, gần như mỗi người đều theo dõi, bình thường hầu như trong trường có biến động nhỏ gì, mặc kệ là tốt hay xấu đều sẽ bị người đăng lên, rất rõ ràng cô không may trở thành người sau.
Trên bài post, viết rõ họ tên, THPT lớp 12 Lý Lan Hoa, ở trường giả bộ ngây thơ thanh thuần, ra ngoài trường thì quay phim chụp ảnh người lớn kiếm tiền.
Không chỉ tiêu đề rất rõ ràng, còn có ảnh chụp kèm theo.
Cô đang mặc áo hai dây màu đen, bên dưới là một cái quần siêu ngắn màu trắng, đứng chụp ảnh trước tấm vải trằng ở studio.
Sau khi Lý Lan Hoa nhìn thấy liền nhớ đến, ngày đó là đi làm thêm với bạn cùng phòng, lúc ấy sau khi cô thay xong áo quần đi ra, người đàn ông đang ôm máy ảnh tùy tiện chụp hai tấm, sau đó lại yêu cầu cô cởi áo quần, nhưng cô cương quyết không chịu…
Không nghĩ đến ảnh chụp vậy mà bị thoát ra, mặc dù thực tế không e6 ảnh nude, nhưng tiêu đề viết thành như vậy, hơn nữa trên ảnh chụp lại ăn mặc như vậy, đối với một học sinh THPT mà nói thật sự quá mát mẻ, rất khó đế người ta không suy nghĩ nhiều.
Nội dung bên trong cũng thêm mắm dặm muối, nói giống như sự ‘ầu như tất cả mọi người đều tin.
Lý Lan Hoa nhìn thoáng qua lượt xem và bình luận bên dưới, chỉ một buổi trưa ngần ngủi, vậy mà đã có hơn 5000 lượt xem, hơn nữa vẫn tiếp tục tăng lên không giảm, năm chẽm chệ ở trên trang đầu.
“Khốn kiếp…”
Sau lưng cô, Thẩm Quân Sơn không biết đã ngồi dậy từ khi nào, tức giận nói Tạ Á Nam nhìn bài post liên tục lan truyền, trong lòng lo lẳng, lại rất áy.
náy: “Lan Hoa, xin lỗi, đều là do tớ đã hại cậu! Nếu không phải tớ gọi cậu đi làm thêm cùng tớ, cũng sẽ không có chuyện như vậy, ngày đó cậucứu tớ đã không nói đến thì thôi, vậy mà còn bị vụ oan như vậy!”
“Lúc bài post này đăng lên, tớ đã làm sáng tỏ ở ngay bên dưới, hơn nữa tớ còn đăng bài post riêng, nhưng căn bản không ai để ý tới, bây giờ đã chìm sau hơn 10 bài post khác, làm sao đây!” Tạ Á Nam nói đến cuối đã khóc.
Ngô Tĩnh và Lâm Vũ cùng ký túc xá đều vây quanh: “Lan Hoa, chúng tớ đều tin cậu!”
th Lúc này còn có người nói với mình những lời như vậy, Lý Lan Hoa trong lòng rất ấm áp, nhìn bài post trong di động, cô chớp chớp đôi mắt.
Lâm Vũ thấy Tạ Á Nam liên tục bình luận bên dưới nhưng không có tác dụng gì, rất bất lực: “Chỉ là bây giờ phải làm sao, lượt xem cao như vậy, lại có nhiều bình luận như thế, hơn nữa còn toàn là lời mảng chửi người tai Bây giờ phỏng chừng toàn bộ trường học đều đã biết, tớ vừa mới lướt xem một chút, hình như bài post hồi THCS cũng bị người đăng lên rồi!”
“Lan Hoa, xong đời rồi, cái này câu có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch! Ngô Tĩnh cũng cực kỳ kích động.
“Xùy, còn có thể rửa cái gì!”
Lúc này, có một bạn nữ cố ý xùy một tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.