Sau khi ý thức được mình vừa làm cái gì, gương mặt có chút ửng đỏ, nuốt nước miếng một cái, cô ấy trả lời điện thoại.
“Alo ông nội!”
Ông cụ Hứa từ ái hỏi: “Lan Hoa, cháu đang làm gì đấy?”
“Cháu đang ở ký túc xá vừa mới ăn trưa xong!” Lý Lan Hoa ngoan ngoãn hỏi: “Ông nội, ông gọi có việc gì không ông?”
“Hừ, cháu đúng là đứa nhóc không có lương tâm mà. Chẳng lẽ cháu không nghĩ là mình đã quên chuyện gì đó sao!” Ông cụ Hứa giả vờ tức giật “Ý của ông là sinh nhật của ông đúng không ạ?” Lý Lan Hoa cười tủm tỉm dỗ dành nói: “Ông nội, sao cháu lại quên được? Cháu còn chuẩn bị quà cho ông xong xuôi hết rồi này, chờ đến ngày mai cháu đi chuyển phát nhanh tới thành phố, ông liền có thể nhận được rồi!”
“Chuyển phát nhanh cái gì mà chuyến phát nhanh, đưa tận tay cho ông có phải là tốt rồi không! Tối mai ông có tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà, ông sẽ bảo tài xế đến trường đón cháu về!”
“Ông nội! Buổi tối cháu còn có lớp tự học nữa”
Lý Lan Hoa không có nói dối, lớp mười hai hoàn toàn chính xác có lớp tự học vào buổi tối. Nhưng một số nguyên nhân khác cũng là do trong nội tâm cô.
không quá muốn đi tham dự tiệc mừng thọ. Đối với ngôi biệt thự kia của nhà họ Hứa, nếu cô có thể không bước vào thì cô liền tận lực không bước vào, cảm giác cô không thích hợp với nơi đó.
“Cháu xin phép giáo viên nghỉ đi!” Ông cụ Hứa nói thẳng: “Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/347013/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.