Chương 826
Lam Ngọc Anh đứng ở bên cạnh, cô không bỏ qua bất cứ biến hóa nào trên mặt ông ấy. Trong đầu bỗng nhiên hiện ra rất nhiều hình ảnh của quá khứ, tất cả xếp chồng lên nhau.
“Tôi từng có một mối tình đầu rất sâu đậm, nhưng đáng tiếc tạo hóa trêu người. Cuối cùng chúng tôi cũng không đến được với nhau. Những năm qua tôi luôn ở nước ngoài, sau khi về nước luôn cảm thấy trong thành phố này có hơi thở của bà ấy. Trước kia, tôi từng nghe bà ấy kể về quê hương của bà ấy, cho nên rất muốn tới xem thử.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi kích động quá, không khống chế được cảm xúc của mình. Hy vọng cô Ngọc Anh không để ý!”
“Người bạn cũ này của tôi rất thích hát kịch Hoàng Mai. Trước kia, bà ấy thường hát một đoạn “Nữ Phò Mã”. Tôi đã được nghe rất nhiều lần, lời bài hát ấy cũng luôn trong tim tôi. Vừa rồi nghe thấy có người đang hát nên tôi giật mình tưởng là bà ấy. Nhưng sao có thể như vậy được, bà ấy đã mất nhiều năm rồi.
“Xưa nay vốn không biết tương tư, thế mà lại tương tư, khổ vì tương tư.”
Lam Ngọc Anh biết đây không phải chuyện trùng hợp. Cô bước từng bước nhỏ về phía trước, nín thở hỏi: “Ông Lâm, tôi nhớ khi chúng ta gặp nhau lần thứ hai ở nông thôn, ông từng nói với tôi là muốn tới quê của mối tình đầu để xem. Mối tình đầu kia của ông có phải người trước mặt này không?”
“Đúng vậy!” Lê Hoài Lâm hơi sững sờ nhưng vẫn thản nhiên thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/345940/chuong-826.html