**********
Có muốn anh không?
Lam Ngọc Anh ngớ người ra mất hai giây, ngay lập tức lắc đầu thật mạnh.
Hoàng Trường Minh dường như thấp giọng cười một tiếng, giọng nói so với ban nãy khàn hơn một chút: "Nhưng mà tôi muốn, làm sao bây giờ?"
Ngón tay Lam Ngọc Anh nằm chặt lại.
Hoàng Trường Minh tiếp tục tiến sát lại gần cô, hơi thở nóng rực từng bước xâm nhập vào trong tại cô: "Không chỉ muốn hôn em, còn
Sau thắt lưng bị một cánh tay quấn lên, cô bị đẩy đụng vào trong lồng ngực anh.
Mũi đập trúng rất đau, nhưng phần nhiều là bị nhiệt độ cơ thể anh hun nóng.
"Tổng giám đốc Hoàng."
Lam Ngọc Anh vươn tay đẩy anh ra: "Hoàng Trường Minh Mặc dù cô đã đẩy anh ra một chút, nhưng cánh tay trên lưng vẫn ôm lấy rất chặt, cô hầu như không hề rời khỏi vòng tay anh.
Cảm giác được tay anh dần dần đường ray, Lam Ngọc Anh cắn rằng: "Nếu như anh còn không buông ra, tôi sẽ gọi người đến đấy!" "Tôi nhớ là em đã từng nói câu này rồi." Hoàng Trường Minh rũ mi xuống nhìn cô chăm chủ, giọng điệu ủng dung: "Mà hình như tôi cũng từng nói là, em cứ gọi thoải mái đi, tôi thích nghe em gọi, em càng gọi tôi càng thích
Lam Ngọc Anh trừng mắt nhìn anh, ngay cả nói cô cũng không nói ra được.
Tuy nhiên lúc này hai bên trái phải trong nhà vệ sinh đều không có ai đi ra, thậm chí còn không có ai đi về phía đăng này.
Lòng bàn tay của Hoàng Trường Minh đã phủ trên lưng cô, ngón tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/345228/chuong-114.html