Chương 2172
Cô ấy cởi ra áo khoác, vặn eo bẻ cổ đi vào phòng tăm.
Đóng lại cửa thủy tinh, bên trong rất nhanh đã truyền ra tiếng nước ‘ào ào’.
Một mảnh sương mờ, cũng không nhìn thấy cái gì nhưng có thể nhìn thấy một thân ảnh rất mơ hồ.
Trần Văn Sáng yên lặng thu hồi ánh mắt.
Anh ta cũng không có đi phòng ngủ chính mà là đi tới phòng bếp rót ly nước đá, uống hơn nữa ly mới chuyển bước trở về.
Mở tủ quần áo ra, lấy quần áo mà anh ta chưa mặc từ trong ngăn kéo ra.
Trần Văn Sáng vừa mới cầm lên, thì nghe được một tiếng thét chói tai hoảng loạn vô cùng. “A A… Trần Văn Sáng, chú mau tới đây.”
“Aaa… Mau tới đây.”
Tiếng hô hoán dồn dập vẫn còn đang vang lên.
Sâu trong đôi mắt của Trần Văn Sáng thoáng qua một tia lo nghĩ, áo ngủ trên tay cũng không kịp thả xuống, quay người nhanh chóng chạy về phía đối diện phòng khách.
Cũng giống như lúc trước khi anh ta rời đi, đèn trong phòng tắm vẫn sáng nhưng tiếng nước chảy ào ào đã ngưng trệ, sương mù phủ kín cửa thủy tinh, hình dáng mờ hảo.
Trần Văn Sáng nhăn lại lông mày hỏi: “Lan Hoa, sao vậy?”
“Hu hu, chú mau vào đây đi.”
mã “…’ ‘Đi vào sao?’ Yết hầu của Trần Văn Sáng liên tục nhấp nhô, thân hình cao to bồi hồi bên ngoài cửa phòng tắm.
Mà Lý Lan Hoa bên trong còn đang thúc giục hô hào, âm thanh nghe đặc biệt kinh hoảng: “Nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-toi-nhe-co-gai-be-nho/3048503/chuong-2172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.