Sáng hôm sau khi Diêm Thanh Viên thức dậy cả người đều rất mệt mỏi, chuyện tối qua khiến cậu xấu hổ cực kỳ gần như không ngủ được, nhớ đến Diêm Đàm nói rằng buổi sáng cũng phải làm lập tức cảm thấy da mặt như bị bỏng, nhưng không làm thì chẳng phải bỏ dở giữa chừng sao.
Diêm Thanh Viên tìm thấy bộ đồ ngủ mà cậu đã sớm chuẩn bị, bộ đồ ngủ này giống với bộ đồ ngủ của Nghiêm Hãn Hải, nhìn thì giống nhưng thực chất là quần đùi áo ngắn tay tương đối rộng rãi thoải mái, cởi hai cúc áo, hai má của Diêm Thanh Viên gần như đỏ bừng đến bỏng rát, quần đùi rất ngắn, gần như chỉ che được mông, cực kỳ rộng rãi, Diêm Thanh Viên hơi xắn lưng quần, lộ ra cái bụng nhỏ vì trên áo cậu chỉ cài một nút.
Diêm Thanh Viên đã chuẩn bị bữa sáng từ sớm, khi cậu ngồi vào chỗ đã ngấm ngầm lộ ra vẻ buồn ngủ, tuy không biết kỹ năng diễn xuất của mình thế nào, nhưng Diêm Thanh Viên cũng liều luôn.
Nghiêm Hãn Hải đúng giờ đi ra, mùi thức ăn thoang thoảng trong không khí khiến dạ dày của người ta bắt đầu phản ứng, Nghiêm Hãn Hải nhìn thấy trên bàn có một chiếc bánh trông vô cùng đơn giản, nhưng từ cách làm và nhiệt độ vẫn được duy trì đến giờ có thể thấy rằng Diêm Thanh Viên đã tốn nhiều công sức.
Lúc này thiếu niên hơi dựa vào trên ghế dường như rất buồn ngủ, thiếu niên nửa híp mắt trong trạng thái mơ màng sắp ngủ, hoàn toàn không chú ý đến Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573338/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.