Buổi sáng Nghiêm Trạch Thủy chạy bộ xong trở về biệt thự, Hứa Tam Tối đứng ở cửa đưa một chiếc khăn trắng sạch sẽ, Nghiêm Trạch Thủy khẽ lau mồ hôi, thở phào nhẹ nhõm.
"Đại thiếu gia, hôm nay lão gia và phụ sẽ trở về."
Nghe Hứa Tam Tối nói xong, Nghiêm Trạch Thủy có hơi bất ngờ: "Kế hoạch không phải là một tuần sau mới về à?"
"Là quyết định vừa rồi." Hứa Tam Tối hơi cong khóe miệng, ông hiếm khi lộ ra nụ cười vô cùng rõ ràng, quan gia già đã rất lâu không cười như vậy, cũng không có ý định giấu giếm, "Tìm được tiểu thiếu gia rồi."
Bàn tay đang lau mồ hôi của Nghiêm Trạch Thủy đột nhiên dừng lại, trong lòng chợt nhảy dựng, hình như vừa rồi anh nghe thấy chuyện gì đó không thể tin được, là anh nghe nhầm sao?
"Chú Hứa, đừng đùa giỡn như vậy được không?" Đến bây giờ Nghiêm Trạch Thủy đã bao nhiêu lần tìm tin tức của Diêm Thanh Viên, nhưng không có tin tức nào là thật, lần nào cũng lặp lại giữa kỳ vọng và thất vọng, anh thật sự không thể lần nào cũng tràn đầy kỳ vọng.
Hứa Tam Tối dường như biết bây giờ Nghiêm Trạch Thủy vẫn chưa tin, bất kể thế nào trong nhiều chuyện như vậy khiến Nghiêm Trạch Thủy tin tưởng lại là điều rất khó.
Sau đó Hứa Tam nhất đưa điện thoại của Nghiêm Trạch Thủy cho đối phương, cười nói: "Hôm nay tài khoản của tiểu thiếu gia đã được đăng nhập, có lẽ ngài có thể kiểm tra tin tức."
Trái tim Nghiêm Trạch Thủy đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573314/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.