"Em muốn Cố Trường Hà vào tù!" Bàn tay Nghiêm Thanh Viên nắm chặt thành nắm đấm, trong lòng thật sự thấp thỏm.
Cậu chỉ ích kỷ muốn lợi dụng quan hệ trong nhà, xem có khả năng thoát khỏi Cố Trường Hà hay không, cậu và Cố Hãn Hải không giống nhau, cậu không tin mình hoàn toàn không có năng lực không để ý Cố Trường Hà.
"Nhưng mà, nếu khó quá, rất khó khăn thì, không làm như vậy cũng được." Vừa nói xong, Nghiêm Thanh Viên lập tức sợ sệt, cậu thật sự sợ hãi, sợ mang đến phiền phức cho người nhà.
Lúc này Cố Hãn Hải đang tùy ý bỏ một cái cánh gà vào miệng, dường như không có bất kỳ hứng thú nào về đề tài Cố Trường Hà này, cũng không quan tâm Cố Trường Hà rốt cuộc sẽ gặp phải chuyện gì.
"Bây giờ Cố Trường Hà đã chạy rồi, đầu tiên phải tìm được người mới được." Nghiêm Trạch Thanh suy tư một chút, "Anh sẽ liên hệ giám sát giao thông, xem ông ta có hồ sơ mua vé đi lại hay không, nếu dùng cách tự đi lại hẳn là có thể tra được biển số xe, không biết có ra khỏi thành phố hay không."
"Nếu như là tính cách Cố Trường Hà tỉ lệ muốn ra khỏi thành phố không cao, nếu như ông ta có thể ra khỏi thành phố thì sẽ không trốn tránh đòi nợ như vậy." Nghiêm Trạch Thủy cũng đang suy tư, trông giống như không có gì quan trọng, "Chà, cái này hương vị cũng được, nguyên vật liệu không phải rất dở."
"Tội danh hẳn là dễ định, tội trùng hôn, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-nham-thieu-gia-gia-duoc-sung-ai-ma-khong-tu-biet/2573203/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.