Một
Bạch Úy hiện nguyên hình thực sự quá đáng yêu, Thẩm Hác thường xuyên phải nhìn lại, không đành lòng xuống tay với bé thỏ ngốc của mình.
Sau khi mang thai, Bạch Úy thường xuyên cảm thấy mệt mỏi, không duy trì được hình dáng con người, tai thỏ cùng cục đuôi nhỏ thỉnh thoảng sẽ không khống chế được mà nhô ra.
Bụng gắng gượng nhô lên, thêm cảm lỗ tai phấn nộn làm Bạch Úy đặc biệt dụ người.
Thẩm Hác thường sẽ kiềm chế không nổi, không để ý Bạch Úy phản đối đem người ôm trên đùi, một bên cúi đầu mút sữa, một bên hung hăng ra vào.
Mặc dù Bạch Úy đã cẩn thận từng li từng tí che chở cái bụng, cũng không chịu được mà khóc lóc cầu xin, '' Hức hức... Lão công rút ra đi... Không muốn...'' Nhưng Thẩm Hác thế nào cũng không chịu dừng lại.
'' Bảo bối ngoan, lão công đảm bảo đây là lần cuối cùng..'' Thẩm Hác cuối cùng vẫn là như vậy dụ dỗ cậu, nói đây là lần cuối cùng khiến Bạch Úy không bao giờ chịu tin tưởng hắn nữa.
'' Huhu.. Sẽ làm đau bảo bảo... Hức... Xin lão công...'' Thẩm Hác nghe thấy người dưới thân nức nở lại càng kịch liệt hơn.
Mãi đến tận khi Bạch Úy không còn khí lực để khóc nữa, liền hóa thành một bé thỏ trắng bụng bự trong lòng Thẩm Hác. Mà lúc này, côn th*t Thẩm Hác vẫn còn đang cắm vào tiểu huyệt bé thỏ! Thẩm Hác hiếm khi sinh ra cảm giác tội lỗi lập tức rút côn th*t ra, dùng tay vuốt ve tai thỏ cùng bụng hơi nhô ra.
Hai.
Bạch Úy không thể uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-mot-be-tho-nho/1743348/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.