Cảm giác áp bách khi môi lưỡi cận kề làm Cố Bạch có chút hoảng sợ, lúc trước chỉ là suy đoán, hiện tại cậu đã phi thường khẳng định cậu thật sự không cẩn thận đã đem Nhiếp Kình Thương bẻ cong rồi!
Tuy rằng giờ phút này thân thể là của Lục Dung Khanh, nhưng linh hồn của chính mình đang ở bên trong, thân thể là do cậu khống chế, vậy cơ bản liền cùng cậu không có gì khác biệt a, linh hồn của cậu rõ ràng có thể cảm giác được hơi thở của Nhiếp Kình Thương.
Không biết vì cái gì, Cố Bạch cảm thấy có loại cảm giác thực khủng bố, cậu cảm giác người này giống như chúa tể của hết thảy vậy, cắn nuốt đi linh hồn của cậu.
Cậu nhịn không được một chân đá lên mắt cá chân của nam nhân, thừa dịp Nhiếp Kình Thương ăn đau đến hút khí, cất bước liền chạy.
Đáng tiếc, còn chưa chạy được hai bước, nam nhân phía sau liền một phen chế trụ vòng eo cậu đem cả người cậu cách ly với mặt đất, cậu lại bị ném lên nắp phía đằng trước xe!
"Nhiếp Kình Thương, anh!"
Cố Bạch ra sức giãy giụa, đáng tiếc như cũ lời nói còn chưa xong, miệng đã bị người chặt chẽ mà lấp kín.
Cậu một ngụm cắn môi lưỡi Nhiếp Kình Thương, mùi máu tanh bắt đầu ở môi răng hai người nhanh chóng tràn ngập, cậu muốn bức bách đối phương rời đi.
Nhưng ngay cả như vậy, Nhiếp Kình Thương vẫn là gắt gao mà đè nặng lấy cậu, dùng hết sở hữu khí lực ôm hắn, hôn cậu, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-ta-nam-nhan/2775871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.