Nói xong, Cố Bạch nhìn về phía Nhiếp Kình Thương sắc mặt không phải quá tốt, híp mắt cười đến có chút vô cùng thuần lương.
"Cho nên, ca, anh đoán đúng rồi, từ đầu tới đuôi tôi căn bản không nghĩ tới việc hối cải để làm người mới, anh chờ mong đệ đệ ngoan chỉ sợ là phải thất vọng nha.."
Chính mình ngầm làm chuyện gì Nhiếp Kình Thương điều tra ra cậu một chút cũng không ngoài ý muốn, hơn nữa cậu ước gì giờ phút này Nhiếp Kình Thương thấy rõ 'gương mặt thật' của cậu đem cậu đuổi ra khỏi Nhiếp gia.
Mấy ngày nay cậu thật sự bị ánh mắt Nhiếp Kình Thương nhìn chằm chằm cái mông cấp dọa sợ, không hề nghi ngờ, lại ở Nhiếp gia mà ngốc về sau, cúc hoa cậu liền thật sự khó mà giữ được!
Dù sao nhiệm vụ cũng đã hoàn thành, cậu cùng lắm thì từ bỏ cơ hội lần này ở thế giới này tiếp tục tồn tại quay trở lại sao trời thôi, sau đó lại đi tiếp đến cái thế giới tiếp theo là được.
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn |||||
Tuy rằng lần trước thời điểm cùng Nhiếp Kình Thương hôn môi linh hồn của cậu có loại cảm giác thực thoải mái, nhưng là cậu cũng không có quên cái loại cảm giác thực khủng bố này a, phảng phất như người này là chúa tể của hết thảy vậy, cắn nuốt mất linh hồn của cậu như vậy có ảo giác thực khủng bố.
Bản năng, cậu cảm giác được nguy hiểm.
Nhiếp Kình Thương nhìn Cố Bạch sảng khoái thừa nhận đã không biết đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-ta-nam-nhan/2775862/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.