Sao trời trung hòa giống như thời điểm rời đi, vẫn như cũ đen nhánh lại lạnh băng, những ánh sáng lóe ra từ thư tịch như cũ ở giữa không trung bay múa, hết thảy cùng thời điểm cậu vừa ly khai giống nhau.
"Nhiệm vụ hoàn thành không tồi, Lục Dung Khanh phi thường vừa lòng, ta quyết định cho cậu một cái khen thưởng, về sau cậu ở thời điểm làm nhiệm vụ gặp được khó khăn, ta có thể giúp cậu một lần, hiện tại cậu muốn tiếp tục làm nhiệm vụ, hay vẫn là nghỉ ngơi một chút.."
Thanh âm quen thuộc thần bí kia lại lần nữa vang lên.
"Tạ chủ nhân, tôi muốn nghỉ ngơi một chút.."
Không nghĩ tới còn có khen thưởng, Cố Bạch trên mặt vui vẻ, chạy nhanh nói lời cảm tạ, sau đó lựa chọn nghỉ ngơi.
Đối cái thanh âm thần bí kia tới nói cậu hoàn thành nhiệm vụ bất chỉ vài phút, thậm chí vài giây, nhưng đối với cậu mà nói lại là chân chính qua cả một đời thời gian, cậu yêu cầu nghỉ ngơi sửa sang lại một chút suy nghĩ cùng tâm tình.
Hướng phía hư không không người cung kính ôm một chút quyền, Cố Bạch liền trực tiếp ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, trải qua một lần nhiệm vụ, cậu phát hiện linh hồn của chính mình so với lúc bắt đầu càng thêm ngưng tụ thật hơn rất nhiều.
Nghĩ đến vừa rồi phát hiện tình huống linh hồn của chính mình, Cố Bạch do dự trong chốc lát, vẫn là nhịn không được hướng bốn phía không người nói.
"Chủ nhân, tôi có vấn đề muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-ta-nam-nhan/2775861/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.