Từ tẩm cung của Tần Thí Thiên ra tới, Cố Bạch về tới chỗ ở của ma vệ, nơi này so với trước kia khi mới trở thành đệ tử phải ngủ chung trên một chiếc giường lớn thì điều kiện khá hơn nhiều, có thể một mình có được một cái nhà ở.
Trở lại phòng, cậu liền khóa kỹ cửa, ngồi vào trước bàn rồi rót một chén nước, lập tức ngửa đầu mồm to uống xuống bình phục lại tâm tình.
Vừa rồi cậu nhìn như bình tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng sợ hãi muốn chết, nếu Tần Thí Thiên thật sự động thủ giết cậu, cậu cũng chỉ có thể đứng tại chỗ chờ chết, căn bản trốn không thoát, đơn giản cuối cùng lại hiểm hiểm tránh được một kiếp.
Lau lau cái trán đầy mồ hôi, Cố Bạch nhịn không được trong lòng đối Mạc Hải Ca ngầm oán một chút.
Thật là cái yêu tinh hại người, mặc kệ tính cách lãnh đạm lạnh lẽo như thế nào, cũng nên có chút tâm nhãn chứ, chính mình chọc giận đại ma đầu nhưng chạy trốn thật ra rất nhanh, chỉ đề dư lại một người chịu tai ương!
Ngầm bực xong, Cố Bạch không cấm lại hồi tưởng cảm giác khi cùng Tần Thí Thiên hôn môi.
Lại là cái loại chúa tể hết thảy này, phảng phất khủng bố muốn đem linh hồn người cắn nuốt đi, cùng với sự dễ chịu mà linh hồn cậu cảm giác được, như Nhiếp Kình Thương ở thế giới trước giống nhau như đúc.
Cậu không biết cái loại cảm giác này rốt cuộc là gì, nhưng bản năng cảm thấy không bình thường, ít nhất loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-ta-nam-nhan/2775849/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.