Tối hôm đó, Thành Nhất ngồi trên giường, vừa ôm tôi trong tay vừa viết bài đăng lên tài khoản cá nhân. Tôi ngồi gọn trong lòng anh ấy, có thể thấy hết những gì anh ấy đang bấm trên chiếc điện thoại trước mặt tôi.
Nhưng tôi cũng không muốn nhìn, chỉ nhắm mắt ngả đầu dựa vào ngực anh. Nhịp tim của Thành Nhất hơi nhanh một chút, hẳn là có chút căng thẳng. Tôi ngước đầu, hôn lên hầu kết của anh một cái.
Thành Nhất dừng tay, cúi xuống chạm môi vào tóc tôi, mỉm cười nói.
“Cảm ơn Tiểu Mỹ.”
Lúc ăn tối, Thành Nhất nói, anh ấy sẽ lên tiếng. Anh ấy nói đã có quá nhiều người phải vì anh ấy mà khóc. Những cô gái đó vì anh ấy mà đầu tư thời gian, công sức, tình cảm, dù trải qua phong ba bão táp vẫn ngày ngày ủng hộ anh ấy. Thậm chí bây giờ họ còn vì anh ấy mà muốn khởi kiện, bị người khác thóa mạ.
Thành Nhất nói, anh ấy muốn bảo vệ những người cần phải bảo vệ.
Bài đăng của Thành Nhất không thông qua ý kiến của công ty, cũng không có người viết hộ. Mười giờ đêm phát ra, tạo thành một cơn siêu bão trên mạng. Tới cuối năm đó, khi người ta thống kê các chỉ số truyền thông, bài post này của anh đứng đầu bảng, bỏ xa chủ đề thứ hai đến tám vạn dặm.
“Chào các bạn, tôi là Thành Nhất. Vốn dĩ muốn giữ yên lặng về những tin đồn liên quan đến chuyện tình cảm trước đây của tôi. Tôi nghĩ nếu từng cùng một cô gái nói chuyện yêu đương, về sau có thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-su-diu-dang/143454/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.