Cả trái tim của Trường Hoan như trầm xuống, cô hít sâu một hơi, gượng cười đuổi theo bước chân Giang Thiếu Huân.
Nơi mà Giang Thiếu Huân đi công tác là nước Pháp, chuyến công tác này anh đi một mình, ngay cả trợ lý của anh là Tống Hằng cũng không đi theo.
Trường Hoan tiễn anh tới sân bay, chỉ là lúc đi vào cổng Vip thì cô bị cản lại.
Cô đứng lại, ngẩng đầu mỉm cười, dịu dàng nói với anh, “Lên đường bình an.”
“Ừm, ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi.” Giang Thiếu Huân khẽ vuốt mái tóc của Trường Hoan một cái rồi mới đi vào trong.
Đưa mắt nhìn bóng lưng Giang Thiếu Huân, trực giác nói cho Trường Hoan biết, Giang Thiếu Huân đi nước Pháp không phải để công tác, nhưng anh sang đó để làm gì thì cô lại không có quyền được biết.
Mãi đến khi không nhìn thấy bóng dáng của Giang Thiếu Huân nữa, bàn tay đang vẫy vẫy của cô mới để xuống, nụ cười trên mặt cũng dần biến mất.
Cãi nhau một trận xong lại đi tìm cô, lại cảnh cáo cô không được gần gũi với người đàn ông khác, sau đó lại chính miệng nói với cô, nếu như cô không thể lấy ai thì anh sẽ giúp cô tìm một người đàn ông tốt.
Có đôi khi sự ôn nhu của Giang Thiếu Huân làm cô sinh ra ảo giác, nhưng giờ anh đã nói rất rõ ràng.
Trên đường về nhà, Trường Hoan tháo kính và khẩu trang xuống, ngẩng đầu nhìn chiếc máy bay vừa mới bay ngang qua, đáng lẽ cô phải cảm thấy nhẹ nhõm vì không cần mỗi ngày phải đối mặt với sự thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575669/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.