Ngón tay thon dài của Giang Thiếu Huân móc lấy quai của bộ đồ lót, giơ tới trước mặt Trường Hoan, cười như không cười nhìn cô, “Thì ra em thích loại này!”
“Không… Không phải.” Gương mặt Trường Hoan đỏ bừng, vừa vội vừa xấu hổ, “Cái này không phải của em.”
Giang Thiếu Huân bỏ bộ đồ lót vào trong túi, anh cười ranh mãnh, bước tới bên cô, ghé vào tai cô, cất giọng trầm thấp lại mập mờ, “Tôi quyết định sau này sẽ mua cho em những bộ giống như vậy!”
Đại não của Trường Hoan như ngừng hoạt động, xấu hổ tới giậm chân, không còn quan tâm đồ đạc gì nữa ôm mặt chạy bay lên tầng. Mà ở bên dưới truyền tới tiếng cười sung sướng của người đàn ông nào đó.
Thật là xấu hổ muốn chết!
…….
Biệt thự riêng của Cung Trạch.
Trên giường lớn có một cô gái nhỏ nhắn đang nằm nghiêng, áo sơ mi trắng phác hoạ dáng người nóng bỏng của cô ấy. Nút áo đầu tiên đã bung ra, cảnh xuân trước ngực đã bị tóc dài che chắn nhưng lại càng khiến người ta liên tưởng không ngừng.
Cung Trạch nhàn nhã đứng bên giường, cầm máy ảnh chụp qua chụp lại tới mấy chục tấm.
Đều do người phụ nữ này, đá anh bị thương thì thôi đi lại còn khiến anh bị anh em cười nhạo. Từ bé tới giờ đây chính là lần đầu tiên anh bị người ta tát, sau đó còn bị đá. Thù này không báo anh không phải là Cung Trạch!
Một lát sau Diệp Trăn Trăn rên rỉ một tiếng rồi chậm rãi mở mắt. Cô ấy xoa cánh tay đau xót, muốn ngồi dậy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575651/chuong-63-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.